Tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền mọi thứ đều không thể thực hiện được. Đó là sức mạnh không thể thay thế của đồng tiền nhất là trong xã hội thực tế ngày nay.
31, Xã hội này phải thực tế, giả tạo, tàn khốc một chút, bởi đó là xã hội, bạn cần phải thích ứng và đối mặt. Thế nhưng nếu người thân và bạn bè mà cũng như vậy thì tôi thực sự chán ghét và không thể chấp nhận, là do tôi ngây thơ quá sao?
32, Mỗi lần chăm con đều thấy em rất vui, còn tôi, chỉ có ba chữ “anh yêu em” mà cũng không biết nói với em. Tuy không phải tôi yêu em, nhưng tôi cũng không biết phải làm sao. Hàng ngày chạy ngược chạy xuôi đã là quá đủ rồi.
Tôi muốn yên ổn, thế nhưng xã hội này quá tàn khốc, tôi yêu em nhưng lại không xứng để nói những lời đó với em, nhưng tôi còn có thể làm thế nào được đây, thực lực và bọt biển.
33, Em à, chúng ta mới yêu nhau được mấy ngày mà tôi đã bị kéo ra khỏi giấc mơ. Thật phiền lòng, xã hội quá thực tế, thực tế quá tàn khốc.
Tôi không có tiền tiết kiệm, không có nhà, không có xe, không có việc làm, không có body 6 múi, không có nhan sắc…mà sao tôi vẫn có thể sống lâu như vậy…
34, Người xưa có câu “thế gian ắt có chân tình”, thế nhưng trong cuộc sống thực tế này nó thực sự có tồn tại sao? Nhất là trong xã hội đồng tiền như hiện nay, tình thân, tình bạn, tình yêu đều là vô tình cả, những gì mà chúng để lại chỉ có thương và đau.
35, Cảm xúc lẫn lộn, cảm ơn sự xuất hiện của em khiến tôi đã từng có hy vọng, cảm ơn xã hội hiện thực, tôi không đủ khả năng để giành giật. Bạn hướng Đông, tôi hướng Tây không bao giờ gặp lại, cả hai đều phải hạnh phúc nhé.
36, Con đường này thực sự rất mịt mờ…không biết phải làm thế nào để đi tiếp tới cùng. Tôi kiên cường và hay cười trước đó không biết đã đi đâu mất rồi. Cùng với sự gia tăng về tuổi tác và sự thay đổi không ngừng về thời gian, nhiều lúc đến mình cũng không thể hiểu được chính mình. Xã hội này quá thực tế.
Tiền bạc, dung mạo và tình yêu…mọi thứ đều không thuộc về tôi, ông trời thật trớ trêu với tôi. Tôi luôn tự nhủ mình rằng không được động vào những thứ không thuộc về mình ấy, luôn cảnh cáo bản thân nhưng lại không thể tránh khỏi sự mê hoặc.
Trước mặt người đó tôi luôn giả vờ kiên cường, nhưng đó không phải là tôi. Thực ra, trái tim tôi cũng rất yếu mềm, có lúc tôi cũng muốn mình được ai đó yêu chiều.
Nhiều khi, tôi còn tưởng tượng sẽ có người cầm nhẫn tới bên cạnh tôi và nói “lấy anh nhé”. Thế nhưng từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ gặp được cảnh tượng ấy. Thật sự sợ hãi…Nhưng không có ai có thể hiểu được.
37, Bước sang tuổi 25, chúng ta sẽ dần nhận ra rằng dường như chẳng có bao nhiêu người quan tâm mình có vui hay không?
Nhiều người họ chỉ biết nhìn bạn có thành công hay không? Mà không có ai quan tâm tới việc bạn đã nỗ lực như thế nào và có mệt mỏi hay không? Họ chỉ biết nhìn vào vị trị cuối cùng mà bạn đang đứng hoặc là ngưỡng mộ hoặc là coi khinh.
Xã hội này là xã hội bán sức khỏe, nhưng dù thực tế xã hội có tàn khốc tới mức nào? Dù con đường đi mà bạn đang chọn thành bại hay được mất? Chỉ cần mỗi bước đi đều nghiêm túc, tỉ mỉ và có ý nghĩa, thì tôi nghĩ rằng tất cả đều “ĐÁNG”.
38, Chuyện đáng tiếc nhất trong cuộc đời con người không phải là thất bại, mà là vốn có thể. Xã hội đầy rẫy những hiện thực tàn khốc, dù đấu tranh đến sứt đầu mẻ trán thì sao chứ? Xin đừng quên ước vọng ban đầu.
39, Sau nhiều năm va chạm, vấp ngã, tôi hiện giờ là kẻ thất bại. Điều đáng sợ hơn cả thất bại đó là trốn tránh. Tôi đã bại trận trước tâm thái. Tâm thái quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Nhiều người có lỗi với tôi, nhưng tôi còn có lỗi với nhiều người hơn thế. Tôi không dám nhìn lại những gì đã qua.
Xã hội ngày nay thực sự rất tàn khốc, bạn không kiên cường bạn sẽ bị đào thải. Bạn phải trân trọng những người đã từng giúp đỡ mình và bao dung cho những người đã từng làm tổn thương mình. Rũ bỏ mọi thứ để bắt đầu lại từ đầu.
40, Trời tối đường trơn, đường trơn đừng vấp ngã bởi vấp ngã dễ gặp ma quỷ. Xã hội phức tạp, hiện thực tàn khốc, không khóc đều là hành vi tự chủ. Tiền không phải là vạn năng nhưng nếu không có tiền không thể làm được mọi thứ.
41, Xã hội với đồng tiền là vật chất số một này quá hiện thực quá tàn khốc. Em có lỗi với tôi thì tôi có lỗi với ai? Rời xa nhau không phải để chia ly và là vì để gặp lại nhau trong trạng thái tốt đẹp nhất.
42, Nhậu nhẹt suốt mấy bữa liền…Trên bàn rượu tôi nhìn thấy, nghe thấy và học được rất nhiều thứ, bản thân cũng dần dần thay đổi. Lý do là bởi thế giới này quá tàn khốc, xã hội này quá hiện thực.
43, Làm người thật khó, không có tiền nói nhiều tới mấy, lời lẽ có cảm động tới mấy thì người khác vẫn sẽ coi thường. Có tiền, không nói cũng thành yêu.
Tình thân cũng giống như vậy, xã hội quá thực tế, đồng tiền khiến con người ta trở nên đáng sợ hơn. Rồi sẽ có một ngày tôi báo đáp lại sự khinh thường của bạn.
44, Xã hội quá tàn khốc và thực tế, trong điều kiện môi trường ấy, mặc dù giữ mình trong sạch là tốt nhưng muốn gìn giữ tấm lòng son thực sự là quá khó.
Xã hội thực tế, đồng tiền và dung mạo quyết định quá nhiều thứ, tôi vẫn đang cố gắng, em đừng yêu người khác nhé!
45, Con người chỉ khi trải qua sự việc mới nhìn rõ bộ mặt của nhiều người. Xã hội thực tế, con người sống cũng thực tế, xã hội đồng tiền, hy vọng vào ai cũng đều vô dụng cả, chỉ có thể dựa vào chính mình. Nếu bạn không cố gắng phấn đấu, bạn sẽ bị xã hội hiện thực tát mạnh vào mặt.
46, Theo gót thời đại mới, xã hội tàn khốc, con người sống thực tế, chỉ muốn yêu ai đó một cách đơn giản, nghiêm túc thôi sao mà khó quá.
47, Vài lời về bệnh viện: Sự việc đã qua được một thời gian, sau khoảng thời gian đó tôi nhận ra rằng quyền lợi và đồng tiền trong xã hội hiện thực càng chân thực hơn so với câu nói “lương y như từ mẫu”.
Thế nhưng việc bệnh viện phân cấp các loại thuốc, hạn chế điều trị bằng thuốc, cứu những người có thể cứu xét trên góc độ khách quan thì có thể hiểu được, nhưng từ góc độ tình người thì thường thiên vị bạn bè người thân.
48, Xã hội ngày nay quá thực tế, quá tàn khốc: Nhớ ai đó, viết tên họ vào lòng bàn tay, không còn ai cho rằng tình thân là quan trọng nữa cả.
>> Những câu nói hay trong cuộc đời, cuộc sống thực tế tiền tài ngày nay
49, 20-30 tuổi là 10 năm thanh xuân hoàng kim quý giá nhất, vậy mà tôi chỉ làm được hai việc là kết hôn và sinh con, thực sự quá lãng phí thanh xuân.
Nếu thời gian quay lại, tôi sẽ không cho phép mình lãng phí tuổi xuân như vậy, tiếc là không có “nếu”.
Hỡi các cô gái độc thân trẻ tuổi, trước khi gặp được ai đó yêu thương mình, hãy chăm sóc tốt sự nghiệp của mình trước, dù gì trong xã hội hiện thực tàn khốc này, tìm được ai đó yêu bạn cả đời thực sự là chuyện rất xa vời. Nhưng có tiền trong tay, mọi sự sẽ không khó.
50, Người quan tâm tới bạn nhất trên thế gian này là cha mẹ. Họ đã trải qua không ít hiện thực tàn khốc của xã hội. Do vậy, lời cha răn mẹ dạy đều rất có lý. Không được buông thả và vô trách nhiệm với bản thân, cha mẹ tuổi tác đã cao, tuyệt đối không được để họ bị tổn thương bởi chính bạn nữa.
51, Không biết bắt đầu từ khi nào, tiền bạc trở thành danh từ thay thế cảm giác an toàn của con người trong xã hội hiện thực. Không có tiền bạn sẽ cảm thấy bất an và không có sức lực.
52, Tiền là sản phẩm phụ của việc thay đổi quan niệm và nâng cao năng lực. Xã hội hiện thực quá tàn khốc mà tôi lại còn quá trẻ.
53, Những người bách độc bất khả xâm phạm là những người đã từng bị tổn thường rất nhiều, những người có thể cười trong mưa gió đều đã trải qua trăm nghìn bể dâu. Ai là người có thể giữ được ước nguyện ban đầu trong xã hội này? Ai là người có thể trước sau như một trong xã hội thực tế này?
54, Bạn cần phải trở nên tốt hơn, đừng chỉ luôn nhìn về những người đã từng khiến bạn tổn thương. Đường vẫn còn rất dài, những điều ấm áp ắt sẽ xảy ra trong tương lai.
Con người ai cũng ích kỷ, bạn không thể hiểu được hoàn cảnh của tôi giống như việc tôi không thể hiểu được cái lý của bạn.
Trong điền kiện xã hội tàn khốc này, có lẽ chúng ta nên sống như những con nhím, hy vọng cuộc sống sẽ không đối xử bạc với chúng ta mà hãy giống như cà phê “khổ tận cam lai”.
55, Trong xã hội thực tế này chỉ có tiền bạc, quyền lực và thành tựu mới thực sự thể hiện được giá trị cuộc đời. Đây chính là mô hình sinh tồn đáng buồn của xã hội hiện nay.
56, Không còn ai cho rằng tình thân là quan trọng nữa cả: Xã hội này quá thực tế, quá tàn khốc, những vấn đề mà đồng tiền có thể giải quyết được đều sẽ không phải là vấn đề lớn.
57, Ưu điểm của việc ở lâu bên người có tuổi đó là sẽ dần dần ngộ ra hiện thực tàn khốc của xã hội sau này.
58, Những người coi thường tôi, dù họ có sống tốt đến mấy thì tôi cũng không ăn cơm của họ. Những người coi trọng tôi, dù họ có thê thảm tới mấy thì tôi ăn gì họ ăn nấy, tôi sẽ dốc toàn bộ sức lực để giúp đỡ họ.
Tôi không phải là thần tài cũng không phải là Việt Nam đồng để khiến tất cả mọi người vừa lòng với tôi. Thế nhưng trong xã hội đồng tiền không gì hiện thực hơn này, tôi tin rằng vẫn sẽ tồn tại những người trung, hiếu, nhân, nghĩa.
59, Nếu đã không còn đường lui thì hãy đi thẳng về phía trước. Hãy sống thật lương thiện, tuy xã hội có thực tế, có tàn khốc nhưng việc không quên ước nguyện ban đầu, không vong ân bội nghĩa vẫn là điều rất đáng quý.