Tại sao có những người dám từ bỏ mức lương cao để tự khởi nghiệp

Con người vốn đã tự do. Tự do là số mệnh của con người. Con người phải tự do đưa ra cho mình một loạt những sự lựa chọn. Nhưng con người cũng phải có trách nhiệm gánh vác mọi hậu quả cho sự lựa  chọn của mình.

Tôi đã từng đưa ra một quyết định có thể sẽ thay đổi cả cuộc đời. Đó là rời bỏ cuộc sống nhung lụa để tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Khi ấy, áp lực lớn nhất đến từ phía gia đình. Bởi dù gì công việc trước đó cũng được coi là một nguồn thu nhập khả quan. Hơn nữa tôi đã từng cống hiến cho nó rất lâu.

Ngoài ra, nhận thức về thế giới bên ngoài trong tôi rất mơ hồ. Tôi bắt đầu thành lập cho mình một công ty truyền thông thương hiệu. Vận dụng kinh nghiệm trước đó để giúp đỡ doanh nghiệp quảng bá. Hỗ trợ doanh nghiệp lập dự án, sáng tạo.

1, Một công ty nhỏ hình thành và ra đời

Mô hình công ty rất nhẹ nhàng và đơn giản. Luôn chỉ có một mình tôi. Các nghiệp vụ khác đều thuê ngoài. Tôi thường nói với các đối tác của mình rằng, giá trị của tôi nằm ở những dự án phù hợp mà tôi làm cho họ.

Offline, Online, BD, PR, truyền thông mới…Tôi đề cập tới tất cả những phương thức Marketing mà bạn có thể biết được. Lý luận và thực tiễn luôn tồn tại song song.

Hơn nữa, cách tiến hành cụ thể tôi thường viết rất kỹ. Đối tác chỉ cần xem và làm theo là được. Ngoài ra, tôi còn chủ động theo dõi tiến độ của việc thực hiện.

Tôi cũng nói rất rõ với đối tác rằng. Nếu như họ đồng ý với khoản chi phí thực hiện. Tôi sẽ thuê người ngoài làm giúp họ. Nếu không đồng ý họ sẽ tự làm.

Tôi chân thành cảm ơn những người bạn đã ủng hộ và giúp đỡ tôi. Cho tôi cơ hội được tham gia vào dự án IPO. Ngoài ra còn có cơ hội được phục vụ những doanh nghiệp nổi tiếng. Giúp họ tuyên truyền quảng bá. Giúp mình nâng cao năng lực bản thân.

Khoảng thời gian đó thực sự rất may mắn. Hoàn thành việc tích lũy của cải ban đầu. Tôi luôn nói với mọi người rằng, dù không làm việc trong vòng 10 năm, tôi cũng sẽ không bị chết đói. Đó là sự thật.

Thế nhưng công ty quảng cáo truyền thông thực sự rất khó mở rộng. Điều này có thể thấy rất rõ ở Ogilvy và Mather và BlueFocus. Dù có bỏ qua tất cả những dự án dịch vụ có tỷ lệ lợi nhuận thấp cũng rất khó để mở rộng. Bởi tôi sẽ có ngày bị hết thời. Nếu tuyển thêm người, sợ người ta sẽ bỏ chạy.

Đây cũng chính là lý do vì sao mà sau này rất nhiều bạn bè tốt tìm tôi mở rộng kinh doanh nhưng tôi đều từ chối. Hơn nữa, tôi đã nhìn thấy và chứng kiến quá nhiều công ty truyền thông bị giải thể. Nhất là trong thời đại mạng internet này, đây sẽ càng là một xu hướng chủ đạo.

Do vậy, sau khi kiếm được tiền. Tôi đã kết thúc công ty nhỏ bé này.

2, Từ chối mức lương khủng

Nguồn lợi khủng cũng như thân phận địa vị cao quý có được trong thời gian ngắn. Khiến tôi tạm thời không biết phải làm vì. Tôi bắt đầu nhìn lại cuộc đời. Tôi rốt cuộc muốn gì?

Trong những ngày tháng mông lung mờ mịt ấy. Rất nhiều nhân sự và chủ doanh nghiệp liên hệ với tôi. Thậm chí có những người khởi nghiệp ngưỡng mộ mời tôi hợp tác. Để tôi phụ trách thương hiệu và thị trường của họ. Dĩ nhiên chế độ ưu đãi và mức thu nhập mà họ đưa ra cho tôi siêu khủng. Rất có sức mê hoặc.

Thế nhưng tôi luôn là một người thiếu cảm giác an toàn. Vì vậy, tôi từ chốt hết tất cả mọi lời mời hợp tác. Lý do là bởi tôi sợ, tôi sợ bị mất tự do một lần nữa. Tôi sợ lại phải đeo gông cùm, sợ không làm được những việc mà mình muốn làm.

Hơn nữa, trạng thái hiện giờ của tôi cũng không tồi. Có ngón nghề và một công ty nhỏ trong tay. Kiếm dư tiền tiêu và quan trọng hơn cả là rất tự do.

Tôi chỉ đang mơ hồ không biết tương lai ở đâu. Chứ không phải tìm công việc. Sau khi hoàn thành xong mọi công tác dự án. Tôi mang theo sự mơ hồ mung lung trở về quê. Tôi tụ tập cùng với đám bạn trẻ trâu.

Ngày nào cũng tụ tập ăn uống. Thậm chí vũ trường quán ba, bất cứ nơi nào có thể tiêu tiền tôi đều có mặt. Tôi gọi đó là hành trình tìm lại thanh xuân. Nhưng thực tế nó càng giống việc tìm lý do cho sự phóng túng của mình hơn.

Mãi cho tới một hôm. Cậu bạn thân đại học không chịu được tình cảnh trước mắt liền gọi điện cho tôi. Cậu ấy nói tôi trụy lạc. Lúc đó tôi mới phát hiện hình như mình thực sự đã bị biến chất.

Tôi tức tốc quay trở lại thành phố. Nhưng trên thực tế tôi vẫn đang rất mơ hồ. Tôi thử cách đi du lịch. Trau dồi bản thân bằng kiến thức thực tế từ thế giới bên ngoài. Ngoài ra, tôi còn tranh thủ thời gian gặp mặt, tư vấn và đưa ra một số lời khuyên cho những người khởi nghiệp.

So với cuộc sống chìm đắm trong kim tiền trước đó. Cuộc sống hiện tại của tôi coi như cũng có chút phương hướng. Trong quá trình gặp mặt với một số người khởi nghiệp. Tôi cũng tìm thấy dự án phù hợp với chính mình, mục tiêu vô cùng rõ ràng.

Đó là tìm được một công việc có tự do và tương lai. Giống như những gì mà Jean-Paul Sartre đã viết trong cuốn sách “Tồn tại và hư vô”. Đến tuổi này, cuộc sống không còn chỉ là một phần công việc. Mà nói là hiện thực và hư vô. Đó là một mệnh đề triết học.

>> Định luật 20/80: Muốn giàu trước tiên phải học cách thay đổi chính mình

3, Lựa chọn đúng đắn nhờ cảm xúc

May mắn là tôi rất nhanh chóng tìm thấy cơ hội mà mình đang chờ đợi. Đó là một diễn đàn tổng hợp phục vụ cuộc sống thương mại. Nó trải rộng trên khắp các mô hình kinh doanh nghiệp vụ.

Như B2C (doanh nghiệp với cá nhânh), C2C (cá nhân với cá nhân). Bao phủ toàn bộ dịch vụ cuộc sống mà bạn có thể nghĩ đến như cuộc sống gia đình, sửa chữa, dịch vụ ô tô, thú cưng…

Đây chính là thứ mà tôi luôn tìm kiếm và chờ đợi. Có thể coi đó là việc mà sự nghiệp cả đời cần phải làm. Sử dụng khoa học công nghệ để thay đổi cuộc sống con người.

Mô hình kinh doanh thương mại trong diễn đàn tương lai rất rõ rệt. Quan trọng nhất là rất có cảm xúc và tình cảm. Chính nhờ cảm xúc mà tôi đã lựa chọn nó.

Mô hình này sẽ giúp giảm thiểu chi phí dịch vụ cho khách hàng. Nhưng chất lượng dịch vụ sẽ không có quá nhiều thay đổi. Bởi đối tượng phục vụ vẫn là cá nhân. Chỉ là thay đổi chủ thể cá nhân và thôi.

Đối với cá nhân tôi mà nói. Lợi ích thu được sẽ càng nhiều hơn. Bởi thoát ly được sự bóc lột của tập đoàn. Bởi vậy đây là cái kết thắng lợi, vẹn cả đôi đường.

Trong các lĩnh vực dịch vụ khác. Những bối cảnh như vậy còn nhiều hơn. Nhất là trong những ngành dịch vụ có sức lao động tập trung và đông đúc. Như làm đẹp, mát-xa, sửa chữa, dịch vụ gia đình, trang trí nhà ở….

Rất nhiều những kiến trúc sư, nhân viên kỹ thuật có tài năng và ý tưởng. Nhưng lại bị hạn chế bởi không gian doanh nghiệp riêng lẻ. Lợi ích thu được không tương xứng với sức lao động bỏ ra. Dù họ suy nghĩ đứng ra tự làm nhưng họ sẽ vấp phải những rào cản về vốn và chi phí.

Ví dụ, mở một tiệm mát xa, chỉ nguyên chi phí đầu tư cơ sở trang thiết bị vật chất đã lên tới hàng tỷ đồng. Đối với những người nhân viên kỹ thuật, kỹ sư mà nói đây không phải là một số tiền nhỏ. Hơn nữa nguy cơ rủi ro lại rất cao.

Do vậy, họ không có đủ dũng khí khởi nghiệp, bởi nguy cơ rủi ro quá cao. Cuối cùng họ chỉ có thể tiếp tục chịu sự bóc lột. Hơn nữa, kinh doanh dịch vụ, người kinh doanh chỉ có thể nhận về 40% doanh thu sau khi đã trừ chi phí. Còn lại 60% phải chi trả cho chủ nhà và một loạt các khoản chi khác.

Nhưng Internet lại có thể giải quyết được tất cả những điều này. Nhất là những lĩnh vực phục vụ tận nhà. Làm yếu đi hiệu ứng cửa hàng, doanh nghiệp thực thể. Điều này là cơ hội lớn đối với những người đang bị bóc lột bởi chủ thuê nhà hoặc chủ doanh nghiệp.

Hơn nữa căn cứ vào tình hình chính sách, vốn và sự thay đổi trong cơ cấu người dùng. Internet trong tương lai ắt sẽ là một xu thế. Do vậy, tôi hy vọng tôi có thể giúp đỡ họ khởi nghiệp. Tóm lại đây thực sự là việc mang cảm xúc và tình cảm.

4, Chỉ nguyên cảm xúc thôi là chưa đủ

Rất nhiều người hỏi tôi, những gì mà tôi làm hiện nay có ưu thế gì hơn so với đối thủ cạnh tranh. Đối với vấn đề này, tôi nghĩ rằng sẽ không có câu trả lời. Bởi đây vốn không phải là một vấn đề. Bởi những gì mà tôi đang làm luôn sớm hơn so với bất cứ ai.

Ngoài ra, thị trường hiện nay còn đang rất mờ mịt. Nếu thực sự để khách hàng hiểu rõ về thị trường này, cần ít nhất là 4 tháng. Hơn nữa, hiện nay nó vẫn chưa phải là quá phổ cập.

Theo như phiếu điều tra về dịch vụ phục vụ tận nhà của chúng tôi. Chỉ có 40% khách hàng biết tới dịch vụ này. 10% khách hàng đã từng sử dụng nó. Trong đó đại đa số đều là những người sử dụng hoặc có liên quan tới internet. Chính vì vậy mà tôi mới nói là thị trường này chưa được phổ cập.

Đây chưa phải là lúc trả lời câu hỏi vì sao bạn có thể sống xót. Hơn nữa bạn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để giao chiến với đối thủ cạnh tranh lớn trong tương lai chưa? B

ạn đã chuẩn bị đủ số tiền để chi phí chưa? Đã có đủ nguồn lực nhân tài để sử dụng hay chưa? Đã có nhà đầu tư đáng tin cậy ủng hộ bạn hay chưa?…Đây mới là những điều mà bạn cần phải chuẩn bị, cần phải suy nghĩ.

Hiện tại tôi đã rất tự tin, vì tôi chuẩn bị đủ mọi thứ. Tôi đang dần bước ra khỏi thị trường để mọi người biết đến tôi. Đây là việc mà sau khi đã có đủ hàng trăm nghìn khách  hàng rồi tôi mới dám làm.

Về lợi thế, chúng tôi có lợi thế về công nghệ kỹ thuật. Chúng tôi tìm đến những kỹ sư dữ liệu lớn IBM đảm nhận chức vụ giám đốc công nghệ. Chúng tôi có khách hàng, chúng tôi có những đối tác hợp tác lớn. Chúng tôi có thị trường, có những nhà đầu tư ủng hộ chúng tôi. Nói thẳng ra, chúng tôi là những người có lợi thế, đáng tin cậy và có kinh nghiệm.

Tôi tin rằng, những loại hình dịch vụ tập trung đơn thuần sẽ bị đào thải. Nó sẽ bị bao phủ bởi công nghệ kỹ thuật và thói quen sử dụng dịch vụ phục vụ tận nhà của người dùng.

Tôi hy vọng, khách hàng sẽ có thời gian để hưởng thụ cuộc sống. Làm những gì mà mình thích. Giao phó lại công việc gia đình, nhà cửa, sửa sang cho chúng tôi.

Cuối cùng đó là cơ hội. Internet, chiến lược quốc gia, chiến lược toàn dân khởi nghiệp, xu thế nguồn vốn và thay đổi thói quen người dùng…Tất cả đều sẽ là phương hướng và chúng ta cần theo đuổi và hướng đến.

Hy vọng rằng các mô hình doanh nghiệp O2O sẽ cùng nhau trưởng thành. Để chúng ta có thể chuyên tâm vào bản thân dịch vụ. Cuối cùng hình thành chuỗi hệ thống người dùng, doanh nghiệp và chúng tôi cả ba bên cùng có lợi. Do vậy, chỉ nguyên cảm xúc, tình cảm vậy thôi là chưa đủ.

Quay trở lại với tiêu đề bài viết. Tại sao tôi lại từ bỏ mức lương khủng để lựa chọn khởi nghiệp. Là bởi tôi cảm thấy chúng tôi có một sứ mệnh. Đồng thời cá nhân tôi đang tìm cách để được tự do hơn. Tôi hy vọng tự do sẽ trở thành tiêu chuẩn của tất cả mọi người.

Để mọi người có thể tập trung vào những việc mà mình muốn làm. Giao lại những công việc gò bó, mất tự do cho những người chuyên nghiệp. Người dùng có thể dành thời gian để làm những việc mà mình thích. Hãy để sản phẩm và dịch vụ của chúng tôi trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bạn.

Trả lời