Hễ là người kinh doanh, chẳng có ai không mong muốn khách hàng bỏ càng nhiều tiền để mua hàng, nhưng thực sự thì trên thế giới kinh doanh vẫn có người ngu ngốc như thế. Anh ta làm kinh doanh phải là để khách hàng càng tiêu nhiều tiền.
Anh ta là bạn của tôi, và anh ta đến một thành phố xa lạ để kinh doanh trong ngành hàng ăn uống, không mối quan hệ, không am hiểu thị trường cũng chẳng bạn bè thân thiết, tôi khuyên anh ta nên từ bỏ, anh ta lắc đầu và nhất quyết không chịu buông bỏ.
Quán ăn phát triển rất nhanh chóng, không những chỉ thu hút được những vị đầu bếp nổi tiếng đến thưởng thức mà còn xây dựng được 1 thương hiệu lừng lẫy khắp xứ đó, tôi chỉ cần 40.000 đồng hoàn toàn có thể dùng bữa no nê mà độ ngon thì chẳng kém những cửa hàng sang trọng nơi tôi sống.
Cho nên, quán ăn này đưa ra 1 quy định, mọi khách hàng đến quán ăn chỉ được tiêu không quá 40.000 đồng, nếu mua quá số tiền quy định bị phạt. Nội quy đưa ra trước nay chưa từng xuất hiện ở bất kỳ quán ăn nào, bất luận thành phố hay thị trấn, nông thôn, chỉ sau thời gian ngắn quy định kỳ quặc được nhiều người truyền tai đến khắp thành phố này.
> Làm giàu từ đâu để sau 6 tháng sẽ phất lên nhanh
“Thật ngu ngốc, không cho khách hàng bỏ nhiều tiền ăn uống trong quán của mình”, câu nói này hầu hết người ở thành phố đó nói với nhau.
Chẳng lâu sau khi quy định được truyền tai người này, người kia, quán ăn của người bạn tôi phất lên nhanh chóng, người người đổ về quán xếp hàng chờ được chọn mua món mà mình yêu thích, tất cả chỉ được tiêu không đến 40.000 đồng.
Quán ăn thì nhỏ, khách hàng quá đông, người bạn của tôi đành phải mở rộng quy mô nhưng vẫn chẳng thể đáp ứng đủ nhu cầu khách ăn. Thế rồi người bạn lại mở them vài cửa hàng liền kề cũng vẫn nguyên tắc bán hàng như thế, vẫn những món ăn đó, tình hình làm ăn của anh ta phát triển quá nhanh chóng, chỉ trong vài năm chuỗi cửa hàng người bạn của tôi đã xuất hiện khắp các con phố của thành phố nọ.
Anh ta mới nói vui với tôi : “ Đây gọi là cách kinh doanh của người ngu ngốc”, thực ra thì cái gọi là “ cách kinh doanh của người ngu ngốc” không phải là ý tưởng của người bạn tôi, chỉ là bắt trước mô hình từ nước ngoài mà thôi.
Ở Thành phố Boston của Mỹ có 1 cửa hàng ăn uống rất đặc biệt, bất luận khách hàng là người giàu hay nghèo đến quán họ đều được phát 1 tấm phiếu và được yêu cầu ghi địa chỉ, họ tên đầy đủ.
Đến cuối năm, ông chủ cửa hàng sẽ trích 10% lợi nhuận thuần để chia trả cho khách hàng đã đến cửa hàng của mình dùng bữa, nếu lợi nhuận đến tay khách hàng mà họ không nhận thì sẽ chuyển đến cho vị khách hàng khác tương tự, cái kiểu “ngu ngốc” này có vẻ thật lãng xẹt.
Trên thực tế đây là một hành động quá gian xảo và khôn ngoan, sau khi khách hàng nhận được tiền họ vô cùng bất ngờ và cảm kích, dĩ nhiên họ sẽ mang những điều thú vị mà họ đã nhận từ ông chủ kể lại cho người thân, bạn bề của mình, vô tình họ trở thành nhân viên Marketing cho hàng ăn của ông chủ, dĩ nhiên cửa hàng lại có them những khách hàng mới.
Hiện nay thì chiêu thức kinh doanh đã trở nên phổ biến và những ông chủ trở nên khôn khéo hơn trong việc thuyết phục khách hàng, chiêu thức mà họ sử dụng kín đáo hơn. Câu chuyện muốn nói chúng ta hiểu rằng: “ Trong kinh doanh, ngu ngốc tột cùng sẽ trở thành thông minh”.
An Luong