1, Trường hợp thứ nhất
Tôi không bao giờ cảm thấy rằng tôi là một người giỏi viết giỏi, nhưng tôi tin rằng sự siêng năng chính là lý do làm nên điều đó. Trong hai năm qua tôi đã liên tục viết, và tôi đã viết được hơn 200.000 từ. Cứ viết và viết rồi đã có một số bài báo được công bố ra ngoài.
Tôi nhớ lần đầu tiên tôi nhận được một lời mời báo để viết một bài, tôi gần như đã nhảy lên vì phấn khích. Kkhisoos lượng viết bài tăng lên, kinh nghiệm của tôi nhiều lên thì sự tự tin của tôi khi viết cũng tăng lên theo. Tôi nhớ rằng sau khi tôi xuất bản được một đến hai bài viết trên mạng đã bắt đầu có một số nhà xuất bản sách liên hệ với tôi hỏi về việc tôi có muốn xuất bản sách hay không.
Lần đầu tiên tôi nhận được thư mời, tôi không có chút tự tin nào, tôi không dám nói chuyện với phía bên kia về các điều kiện. Vào thời điểm đó, tôi nghĩ rằng: “thật là tốt khi ai đó có thể nhìn vào những câu từ mà tôi đã viết và sẵn lòng giúp đỡ việc xuất bản.” Đừng nói đến những điều kiện khiến bên kia tức giận, nếu họ mà tức giận thì sẽ không hợp tác với tôi nữa.
Sau đó tôi cứ tiếp tục viết và viết, tái bản các bài viết càng ngày càng nhiều, tôi dần dần trở thành một nhà báo cho một số tờ báo và tạp chí. Tiếp sau đó, tôi đã nhận được một số lời mời viết của các nhà lập kế hoạch xuất bản sách. Thời điểm này, tôi đã có thể nói chuyện với người khác rất tự tin.
Nếu muốn xuất bản một cuốn sách, tôi sẽ không chỉ yêu cầu thù lao, mà còn có một số yêu cầu về tiền bản quyền. Nếu bạn muốn viết, nhưng đồng thời không có sự tự tin trong văn bản của bạn, thì cách tốt nhất là thực hành nhiều hơn. Sau khi bài viết được hoàn thành, bạn phải cố gắng xuất bản nó trên các nền tảng khác nhau, và sau đó để cho nhiều người biết về bạn, hiểu bạn và nhận ra bạn.
Chỉ sau khi tích lũy được sự thành công nhất định, sự tự tin trên phương diện viết bài của bạn mới liên tục được cải thiện. Tất nhiên, việc bản thảo bị từ chối là một điều hết sức bình thường. Tôi nhớ rằng tôi gửi bản thảo trên trang đầu tiên của cuốn sách, đôi khi tôi thậm chí còn có năm bài viết và chỉ có một bài viết được thuê.
Rất chăm chỉ hoàn thành bảo thảo và sau đó bị từ chối là một cảm giác thực sự khó chịu. Thế nhưng tôi âm thầm nói với bản thân mình không được từ bỏ. Năm bản của bản thảo sẽ được giữa lại, dựa theo tỷ lệ đí, nếu tôi muốn 10 bản được nhận thì tôi phải viết đến 50 bản thảo.
Chỉ cần có một số tinh thần bất diệt tin tưởng vào bản thân mình, bạn sẽ thấy rằng không có việc gì là khó khăn mà không làm được cả.
>> Triết lý của người thành công: yên phận trước hiện tại để tích lũy khả năng và kinh nghiệm
2, Trường hợp thứ hai
Từ cấp một cho đến cấp ba, giáo viên chủ nhiệm sẽ đều có những đánh giá cuối năm cho học sinh, năm nào tôi cũng bị đánh giá cùng một vấn đề đó là sự tự ti. Còn những người bạn xung quanh tôi đánh giá tôi là một người hướng nội. Nhìn thấy hai từ “tự ti” và “hướng nội”, tôi tin rằng bạn có thể đoán được việc phát biểu trước chỗ đông người là một điều mà bản thân không có cách nào vượt qua được vào thời điểm đó.
Sau kỳ thi tuyển sinh vào đại học kết thúc, tôi đã lựa chọn đến một nơi nào khác để tìm hướng đi cho riêng mình. Một trong những điều hạnh phúc nhất của tôi vào thời điểm đó là cuối cùng tôi có thể đến một nơi mà không ai biết tôi, bởi vì nó có nghĩa là những nhãn tiêu cực mà những người khác đã gán ghép lên tôi sẽ tạm thời biến mất. Điều quan trọng nhất là tôi muốn thay đổi toàn bộ, làm lại từ đầu, là một người khác hoàn toàn.
Sau khi vào đại học, tôi đã đủ can đảm để trở thành đội trưởng của đội hình thông qua chiến dịch tuyển chọn của nhà trường. Vào thời điểm này, tôi phát hiện ra rằng hai phẩm chất “tự ti” và” hướng nội” là hai phẩm chất tâm lý của sự thấp kém và phẫn nộ luôn đi theo tôi, nhất là khi tôi cần nói chuyện trước đông người, rất dễ khiến tôi mất bình tĩnh.
Là một đội trưởng, điều cơ bản cần thiết là phải đứng trước đội để nói những công việc của đội. Ngay cả đối với một bài phát biểu ngắn, tôi cũng phải chuẩn bị trong một thời gian dài. Nhưng đến khi bắt đầu phát biểu đầu óc tôi lại hoàn toàn trống rỗng và không nói nên lời.
Để cải thiện khả năng nói trước đám đông, tôi đã nắm bắt mọi cơ hội để thực hiện khả năng diễn đạt của mình. Khi tôi ở trong lớp, tôi sẽ ngồi ở hàng ghế đầu tiên, để tôi có thể có nhiều cơ hội hơn để trả lời câu hỏi của giáo viên trước tất cả mọi người. Chỉ cần có cuộc thi cần phát biểu trong trường, tôi sẽ cắn răng và giậm chân xin được đăng ký.
Sau đó, tôi nộp đơn vào một cơ sở đào tạo để dạy tiếng Anh. Tiếp đến, tôi bắt đầu đến một lớp học hạnh phúc ở trường. Đồng thời, tôi được mời đến giảng dạy ở những nơi khác nhau để làm nhà tâm lý học. Khi tôi diễn thuyết, phía dưới có khoảng hàng trăm người đang lắng nghe.
Dần dần luyện tập như thế, tôi càng tự tin hơn về khả năng nói của mình. Tôi đặc biệt tin vào quy tắc thành công 10.000 giờ. Chỉ cần bạn đã tích lũy được 10.000 giờ nỗ lực trong lĩnh vực bạn quan tâm, bạn sẽ trở thành một chuyên gia trong lĩnh vực này.
3, Trường hợp thứ ba
Khi tôi còn học đại học, tôi học tâm lý học, nhưng vào thời điểm đó tôi đặc biệt ghen tị với những học sinh nói tiếng Anh giỏi. Vì vậy, trong thời gian rảnh rỗi, tôi thường đến sân chơi một mình để đọc to tiếng Anh.
Trong thời gian đó, tôi đặc biệt bị ám ảnh bởi crazy English, lúc nào tôi cũng mang theo bên mình khái niệm học tiếng Anh. Thành thật mà nói, việc Crazy English thực sự khiến tôi dám mở miệng để nói tiếng Anh, và cũng thực hành một cách phát âm của người Mỹ và tình hình có vẻ tiến triển tốt.
Nhưng khi tôi lần đầu trò chuyện với những giáo viên trong nhà trường, tôi phát hiện ra rằng một người đã tập luyện một mình quá lâu dường như chỉ là bản thân đang cảm thấy cảm động chính mình. Mặc dù tôi có thể ghi nhớ rất nhiều bài báo, tôi có thể mở miệng để đọc các bản văn mà tôi đã đọc, nhưng tôi không thể giao tiếp với người nước ngoài.
Từ thời điểm đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng cách hiệu quả nhất để phát triển một ngoại ngữ thông thạo là nói nhiều hơn với người nước ngoài và tích lũy những kinh nghiệm thành công trong lĩnh vực này. Nếu bạn không thể giao tiếp với người nước ngoài bằng tiếng Anh thì dù bạn có thể nhớ nhiều từ tiếng Anh hơn và thuộc lòng nhiều bài viết tiếng Anh hơn nữa cũng không có cách nào để tự tin nói tiếng Anh.
Sau đó, tôi bắt đầu làm việc chăm chỉ để nắm bắt cơ hội tìm người nước ngoài để trò chuyện. Để giao tiếp với người nước ngoài, tôi đã thử nhiều phương pháp, như đi đến nơi có nhiều người nói tiếng Anh nhất có thể, mời giáo viên tiếng Anh cùng ăn cơm, dạy giáo viên nước ngoài ngôn ngữ của mình, đăng ký làm tình nguyện viên trong các hội thảo quốc tế, vân vân.
Thỉnh thoảng khi tôi nhìn thấy một người nước ngoài ở trường, tôi thường có can đảm bước đến và bắt chuyện với người đó. Sau đó, tôi vào trường và bắt đầu làm cố vấn cho sinh viên nước ngoài, vì vậy tôi có nhiều cơ hội hơn để thực hành tiếng Anh nói.
Mặc dù không có giấy chứng nhận tiếng Anh giỏi như vậy, nhưng với sự gia tăng số lượng cuộc trò chuyện với người nước ngoài, tôi đã được tự do giao tiếp với người nước ngoài nhiều lần, và ngày càng tự tin hơn về tiếng Anh nói của tôi.
4, Trường hợp thứ tư
Trong tâm lý học, có một khái niệm rất giống với “sự tự tin” đó là “tự cảm nhận hiệu quả”. Cái gọi là “tự cảm nhận hiệu quả” đề cập đến việc suy đoán và phán xét của cá nhân về việc liệu anh ta có khả năng hoàn thành hay thực hiện được một hành vi nào đó hay không. Một trong những yếu tố có ảnh hưởng lớn nhất đến “tự cảm nhận hiệu quả” là “kinh nghiệm thành công và thất bại của mỗi người”.
Trong thực tế, nếu bạn muốn cải thiện cảm giác tự hiệu quả của mình, cách trực tiếp nhất là tích lũy một số trải nghiệm thành công. Nói cách khác, nếu bạn càng có nhiều kinh nghiệm trong việc thành công trong một khía cạnh nào đó thì bạn càng cảm thấy tự tin về lĩnh vực đó.
Ví dụ, nếu bạn có nhiều kinh nghiệm thành công hơn trong việc nói trước công chúng, thì bạn sẽ tự tin hơn về mức độ nói của bạn. Tất nhiên, sự khuyến khích của cha mẹ, trưởng lão và giáo viên cũng sẽ làm tăng sự tự tin của bạn, nhưng cách trực tiếp nhất để cải thiện sự tự tin của bạn là tích lũy kinh nghiệm thành công.
Nếu bạn không cố gắng tích lũy những kinh nghiệm thành công, ngay cả khi bạn đọc nhiều sách, xem những quyển sách về sự thành công của người khác hơn, người khác mang đến nhiều sự khích lệ cho bạn hơn, cũng không có cách nào mang sự tự tin đến cho bạn.