Người càng trưởng thành thì tâm trí càng tĩnh lặng, ôn hòa

Napoleon đã từng nói “Những người có thể kiểm soát được cảm xúc của mình vĩ đại hơn nhiều so với các tướng lĩnh nắm giữ một thành phố”.

Trong cuộc sống, càng là những người thành công ưu tú bao nhiêu thì họ càng có thể quản lý tốt cảm xúc của mình, khi bạn kiểm soát được cảm xúc của bản thân, nội tâm của bạn sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

Trong “The Woman in Time” có một câu chuyện về một cô gái. Cô ấy đã từng phải trả một cái giá rất đắt vì bản thân mất kiểm soát nơi công cộng. Vị khách hàng nữ mà cô phụ trách được công nhận là rất khó khăn để đối phó, mặc dù phương án đã được sửa đổi vô số lần vẫn không làm cô ấy hài lòng. Hợp đồng đã được thương lượng hơn chục lần và vẫn chưa thể ký kết, nhưng đây là khách hàng quan trọng nhất của cô, chiếm hơn 50% tổng số cổ phần doanh nghiệp.

Suy nghĩ về những khó khăn và những nỗ lực không hiệu quả của mình, lại nghĩ đến việc bị ảnh hưởng vì  không ký hợp đồng, bao nhiêu uất ức và bất lực dồn nén trong lòng cô. Vì thế khi nói chuyện với khách hàng đó cô đã bất lực mà nói to rằng “ Yêu cầu của bà đặc biệt không hợp lý, bà thật biến thái, đừng tưởng rằng là khách hàng thì muốn làm gì thì làm, tôi không thèm khách hàng như bà nữa”.

Sau đó cô ấy dập điện thoại và đấm mạnh một cái xuống bàn rồi khóc to. Chỉ đến khi đồng nghiệp mang khăn giấy đến cho cô, cô mới được dịp bộc lộ là một phụ nữ đã trưởng thành 26 tuổi và đang bị mất kiểm soát về cảm xúc.

Rất nhanh sau đó, sự việc cô tức giận với vị khách hàng quan trọng đã đến tai lãnh đạo, lãnh đạo gọi cô lên trực tiếp nói chuyện, vị khách hàng kia cũng đã không hợp tác với công ty cô mà chuyển sang hợp tác với công ty khác, cô trở thành người không có bản lĩnh và làm trò cười cho tất cả mọi người. Cảm xúc mất kiểm soát của cô không thể thúc đẩy công việc, cũng không thể thay đổi thái độ của khách hàng mà ngược lại còn tự ném bản thân mình xuống hố sâu.

Sau khi bình tĩnh lại cô ấy đã có một chiến lược xoay vòng, cô từ bỏ việc quan hệ với khách hàng một cách lịch sự và quay sang cấp trên, cấp dưới của mình. sau khi đường vòng thông qua cô đã nhận được sự công nhận của khách hàng, công nhận của lãnh đạo và hòa hợp với cấp dưới. Cuối cùng vị khách hàng nữ kia đã đổi ý quay lại hợp tác với công ty cô.

Thông qua sự việc này cô ấy hiểu rằng ngạo mạn là một biểu hiện khác của “tôi không thể”. Từ đây cô học cách đối phó với cảm xúc của mình. Có thể đánh bại một người không phải gây áp lực cho họ mà là để họ tự mất kiểm soát trong cảm xúc của chính họ.

Một người bạn gái của tôi đã nói rằng, cô và chồng cô rất nhiều kinh nghiệm cãi vã. Đó là một buổi cuối tuần, hai vợ chồng đang hạnh phúc ra ngoài đi chơi trên chiếc xe, nhưng sau khi cô vợ nói về những người bạn của mình thì bầu không khí bắt đầu quay cuồng.

Hóa ra gần đây cô ấy đang học cách viết văn, mỗi ngày đều học hỏi và viết những bài biên tập, sau đó cảm xúc dâng trào đã đăng một bài viết có nội dung “ Gần đây thích một câu nói : Tôi giống như bọt biển. Điều này gần giống với tôi”.

Điều này không những khiến chồng cô muốn cô xóa ngay đi lập tức vì câu nói mơ hồ của cô, khiến người khác không hiểu lại tưởng gia đình cô có chuyện gì đó. Vì thế sau đó cô lại thêm một dòng xuống phía dưới “Một miếng bọt biển có thể hấp thụ kiến thức và chất dinh dưỡng”. Thế nhưng chồng cô vẫn đang tức giận và muốn cô thoát khỏi trạng thái mơ mơ hồ hồ đó.

Vốn dĩ hai người tâm trạng rất tốt, giờ đây cô vợ lại nói đi nói lại càm ràm trước người chồng, cô nghĩ cô đăng lên mạng xã hội chỉ là để ghi lại những việc trong cuộc sống, thậm chí cô ấy đã thêm một dòng phía dưới lẽ nào vẫn còn lo người đời không hiểu rõ hay sao?

Hai người ở trạng thái ân ân ái ái lại biến thành cảm giác phẫn nộ và ghét bỏ nhau, thậm chí cô còn nghĩ đến việc ly hôn vào lúc giận dữ. Sau đó, cô đi lang thang trong công viên trong một thời gian dài và tâm trạng tức giận dần biến mất. Khi cô bình tĩnh lại, cô thấy rằng lý do chính cho vụ tranh chấp này là do các nhận thức và tiêu chuẩn khác nhau về sự vật của hai người.

Khi có một vụ va chạm tình cảm giữa người chồng và người vợ, nếu bạn không dễ dàng và đối phó với những cảm xúc tiêu cực của bạn, bạn càng tranh cãi về tình cảm nhiều hơn, bạn càng làm tổn thương lẫn nhau. Sau khi trải qua cuộc tranh cãi này, cô ấy hiểu rằng vợ chồng nên chú ý đặc biệt đến kiềm chế tính khí, kiềm chế cảm xúc để bảo vệ mối quan hệ, bảo vệ bản thân cũng như bảo vệ người khác.

Nhà tâm lý học xã hội người Mỹ Festinger đã từng nói: 10% số phận được tạo thành từ những điều xảy ra với bạn, và 90% còn lại được xác định bởi cách bạn phản ứng với mọi thứ.

>> Từ nghèo đến giàu: Học cách kinh doanh làm giàu với 10 lời khuyên chân thành từ thực tế nghiệt ngã

Tôi đã xem qua một câu chuyện cổ điển.

Người cha của một gia đình Do Thái đã tiết kiệm tiền và cuối cùng đã mua một chiếc xe mới mà anh ta khao khát trong một thời gian dài. Anh ấy yêu chiếc xe mới và rửa xe mỗi ngày. Người con trai 5 tuổi nhìn thấy cha mình để xe ở đó và thường cùng với cha mình rửa xe.

Một ngày nọ, khi người cha lái xe trở về nhà, anh ta đã cảm thấy quá mệt mỏi, anh ta quyết định là không rửa xe để đến hôm khác rửa. Đứa con trai 5 tuổi thấy anh mệt mỏi như vậy thì tình nguyện giúp anh rửa xe. Khi đứa con trai còn nhỏ như thế mà đã biết giúp đỡ mình, người cha rất cảm kích và đồng ý để con trai của mình đi rửa.

Khi đứa con trai đang rửa xe, nó không tìm thấy khăn để rửa,nó thường nhớ rằng mẹ nó luôn dùng bàn chải bằng thép kim loại để đánh xoong nồi, vì thế nó đã dùng cái đó để rửa xe. Khi dùng cái đó để chà xe xong nó phát hiện ra chiếc xe đã bị xước, nó vội vàng tìm cha và nói “Bố ơi, con xin lỗi, bố ơi, bố lại đây xem”.

Người cha bước đến với sự bối rối, anh ta “Wow” một tiếng khóc đau khổ “Xe của tôi, xe của tôi”. Người cha ngồi xuống đất và cầu nguyện “Chúa ơi, xin hãy cho tôi biết tôi phải làm gì bây giờ?”. Đột nhiên có một giọng nói vang lên bên tai anh ta “Thế giới đang nhìn vào bề mặt, nhưng tôi nhìn vào trái tim”.

Đột nhiên anh nhận ra điều gì đó. Anh tiến về phía trước và ôm đứa trẻ trong nước mắt rồi nói “Cảm ơn con vì đã giúp bố rửa xe, bố yêu con nhiều hơn với chiếc xe”. Người cha nhìn thấy tình yêu của đứa trẻ đối với anh ta từ việc rửa xe.

Tôi đã xem qua một đoạn như sau: Đứng từ góc độ của riêng bạn đều là vấn đề, đứng ở góc độ của người khác đều có thể lý giải được.

Chúng ta không thể thay đổi những gì đã xảy ra, nhưng chúng ta có thể thay đổi suy nghĩ của mình.

Trong cuộc sống của mỗi người đều sẽ có những kinh nghiệm như thế. Chẳng hạn công việc nhàm chán, chẳng hạn nhiệm vụ khắt khe, chẳng hạn như hợp tác, chẳng hạn như lãnh đạo quá đáng, vân vân. Thế nhưng từ khía cạnh khác những vấn đề này cũng có vấn đề từ bạn.

Nếu bạn có thể bình tĩnh một chút, tập trung vào bản thân công việc và giải quyết những vấn đề này, bạn sẽ thấy rằng vấn đề không khó như bạn nghĩ. Trong công việc luôn có cảm giác đạt được thành tích, lãnh đạo cũng không quá cầu kỳ, sự hợp tác với đối phương cũng không thể giải thích được, về vấn đề này là cảm giác của mỗi cá nhân.

Có một lần một cô gái đi đến nhà mẹ của cô để lấy đồ nhưng lại quên mang theo chìa khóa, thẻ chìa khóa lại không thể mở được. Sau khi sự việc xảy ra, cô ấy cảm thấy thực sự sụp đổ, gọi điện thoại cho mẹ của mình là tỏ ra tức giận. Cô ấy trách mẹ của mình rằng tại sao lại sai khiến cô ấy đến lấy đồ để xảy ra trường hợp cô ấy quên chìa khóa như bây giờ.

Sau khi gọi thợ sửa chìa khóa đến, cô ấy lại lo lắng rằng không sửa được. Cô ấy tiếp tục đổ lỗi cho bản thân vì không tìm thấy chìa khóa, phàn nàn rằng phải chi một số tiền cho thợ sửa chìa khóa. Sau đó, cửa được mở ra, cô ấy không phàn nàn nữa, điều chỉnh lại tâm trạng của mình cô phát hiện ra mọi thứ đều thay đổi, mọi thứ bắt đầu phát triển theo một hướng tốt. Rất nhanh sau đó, cửa đã được đổi.

Trong cuộc sống, chắc chắn sẽ có lúc chúng ta có những thời gian tồi tệ, cũng có lúc nỗ lực không ngừng nhưng không có kết quả. Những điều nay dẫn đến một cảm xúc tiêu cực, một khi cảm xúc kéo dài trong tâm trí chúng ta không nên nhìn vào bề mặt cảm xúc mà nên bỏ qua những thứ cảm xúc đó đi. Thay vì bối rối, tốt hơn nghĩ xem, vấn đề nằm ở chỗ nào và điều này đã dạy cho chúng ta những gì.

Khi bạn có suy nghĩ “Tại sao điều này lại xảy ra với bản thân tôi?” thì chúng ta nên suy nghĩ rằng “Từ sự việc này chúng ta học được điều gì?” bạn có thể từ những sự việc đã từng xảy ra học được cách trưởng thành, trở nên ngày càng tốt hơn.

Olsen Madden trong “Vốn cuộc sống” có nói: Bất kỳ lúc nào cũng không nên để bản thân trở thành nô lệ của cảm xúc, không nên chịu mọi cảm xúc mà thay vào đó hãy biết kiểm soát cảm xúc của mình. Bất kể gặp phải tình trạng xấu như thế nào cũng phải cố gắng thống trị mọi hoàn cảnh, mang bản thân từ bóng tối ra ánh sáng.

Hãy để bản thân trở thành người dịu dàng và mạnh mẽ, bạn sẽ phát hiện ra rằng: khi bạn khống chế được cảm xúc của mình, cuộc sống của bạn sẽ đột nhiên được mở ra.

Những cơn gió mà bạn đã không thể vượt qua, những giọt nước mắt mà bạn đã tuôn trào, quá khứ mà bạn không thể buông bỏ, đang lặng lẽ tích lũy trong trái tim bạn sau khi bạn tỉnh dậy, trong trái tim của bạn, lặng lẽ tích lũy thành một lực lượng sẵn sàng để chiến đấu.

Bạn có thể được nhẹ nhõm, thoải mái với chính mình, nói lời tạm biệt với những cảm xúc khó chịu, nắm lấy sức mạnh để có sức mạnh cho ngày mai. Tôi không quan tâm đến bầu trời, tôi không quan tâm đến đất đai, và thế giới đang nhộn nhịp, cuối cùng chỉ nguyện khiến bạn yên tâm.

Trả lời