Phụ nữ chúng ta tự do tài chính mới có thể tự do lựa chọn thậm chí là tự do để thể hiện cá tính của riêng mình. Trên thực tế nguyên nhân gốc rễ của nhiều xung đột gia đình đều xoay quanh vấn đề kinh tế. Có rất nhiều ví dụ xung quanh chúng ta chứng minh điều này.
Người ta thường nói rằng khi một người phụ nữ kết hôn, cô ấy không có tự do, cô ấy phải từ bỏ lý tưởng của mình vì lợi ích của gia đình mình cho chồng, cho con. Trên thực tế tôi lại không nghĩ như vậy.
Tôi nghĩ rằng tại một thời điểm thích hợp chúng ta nên làm những việc phù hợp, trước khi chúng ta kết hôn chúng ta nhất định phải có một công việc ổn định hoặc chúng ta phải khiến cho bản thân có khả năng để làm điều đó, không phải vì kết hôn mà mất đi công việc của mình. Trước khi chúng ta kết hôn, chúng ta phải hiểu chính mình, như vậy chúng ta mới có thể chịu trách nhiệm cho bản thân và cho người khác.
Tôi có một người bạn đã đi làm tại nhà máy sau khi tốt nghiệp cấp hai. Tôi quen một cô bạn kết hôn sau khi có thai, hàng ngày cô ấy đều ở nhà nuôi dạy con của mình, cuộc sống của anh ta thực sự rất tẻ nhạt và nghèo nàn. Năm ngoái chúng tôi có cuộc họp lớp và anh ta đã đến cùng với đứa con của mình.
Sau bữa tối chúng tôi cùng nhau đi hát karaoke. Sau đó chúng tôi đã cùng nhau đi đến trung tâm mua sắm nhưng chỉ đứng bên ngoài cửa và không đi vào, chỉ nhìn chằm chằm vào những bộ đồ quần áo đó. Có thể nhìn ra được rằng cô ấy thực sự rất muốn mua chúng.
Sau đó chúng tôi bước vào, tôi mua cho cô ấy một bộ váy. Cô ấy cầm lấy bộ váy và nói “Rất đẹp nhưng bây giờ tôi chưa có tiền để đưa cho bạn, khi tôi đến đây chồng tôi chỉ đưa cho tôi đủ tiền ăn và tiền xe thôi, hay thôi tôi không lấy nó đâu”.
Nghe đến đoạn này chẳng hiểu sao sống mũi của tôi lại cay cay, cảm thấy rất đau lòng. Tôi đang tưởng tượng rằng người phụ nữ này làm thế nào để sống qua ngày đây? Tôi cảm thấy buồn, tôi tự nói với bản thân rằng dù có thế nào đi chăng nữa nhất định phải độc lập về kinh tế, bởi vì chỉ khi độc lập về kinh tế mới có thể tự do lựa chọn, tự do thể hiện cá tính của bản thân mình.
>> Tham vọng làm chủ cuộc sống của phụ nữ lớn hơn đàn ông
Có khi tiền bạc là tự do, có khi tiền bạc là tôn nghiêm.
Tôi có một người bạn rất dũng cảm, cô ấy là giáo viên đại học, thu nhập hơn 5 triệu một tháng. Cô ấy rất rõ ràng một điều rằng chồng cô ấy biết cô ấy kiếm được quá ít tiền, không xứng đáng với đứa con trai của mẹ chồng cô ấy thu nhập hơn 20 triệu một tháng. Cuộc hôn nhân của cô ấy vẫn diễn ra và cô ấy tin rằng tình yêu là vô giá. Sau khi kết hôn 3 năm bọn họ có một cậu con trai 1 tuổi, lúc này cô ấy muốn quay trở lại thời chưa lấy chồng và làm lại từ đầu.
Ngay từ đầu cuộc hôn nhân của họ đã không môn đăng hậu đối, mẹ chồng cô cảm thấy cô đang trèo cao. Ban đầu chồng cô vẫn chưa cảm thấy gì, nhưng theo thời gian bị bố mẹ tẩy não càng ngày càng xem thường vợ mình. Cô ấy đưa cho mẹ đẻ mình 100 ngàn, chồng cô ta cũng tỏ thái độ không hài lòng. Khi cô ấy mua cho mẹ cô chiếc áo 500 ngàn, chồng cô lập tức chiến tranh lạnh với cô cả chục ngày. Sau đó cô phải giải thích rõ ràng vấn đề này mới được giải quyết.
Chồng cô ấy dạy bảo cô ấy bằng cách giữ cô ấy ở nhà và đưa ra một chính sách về ngân sách cần chi tiêu. Mỗi ngày cô ấy chỉ được chi tiêu những khoản sinh hoạt phí trong khoảng đã định, và một ngày không được tiêu quá 20 ngàn tiền hoa quả.
Sau đó đến một ngày nọ, cô ấy đến cửa hàng hoa quả để mua nho, một chùm trị giá hơn 30 ngàn, cô ấy cảm thấy rất vui nhưng chồng cô ấy lại rất tức giận “Tôi đã nói rồi, một ngày chỉ được tiêu 20 ngàn tiền mua quả cơ mà”. Chỉ vì tiêu quá số tiền quy định mà chồng cô ta mắng chửi cô trong hai giờ đồng hồ.
Về cơ bản mỗi tuần chồng cô ta mỗi tuần đều khiến cô ấy khóc vài lần, nếu cô ấy có tiền, cô ấy có thể dùng tiền đó để tiêu một cách đường đường chính chính, ngẩng mặt lên tiêu tiền mà không sợ ai. Tuy nhiên cô lại không có tiền.
Bây giờ hai người sống trong một ngôi nhà, ngoài việc trông con ra thì hai người coi nhau như người vô hình. Cô ấy muốn ly hôn nhưng nghĩ đến việc phải trả tiền thuê nhà, tiền nuôi dạy con trai mình, kinh tế không ổn định và khả năng của cô không cho phép.
Dạo gần đây cô đã xin nghỉ việc để tìm một công việc mới, một công ty chuyên phải tăng ca làm thêm giờ. Cô nói cô sẽ tiết kiệm 200 triệu và có thể đủ tiền thuê nhà một năm,có thể đối phó với bất kỳ bất trắc nào sau đó cô ấy sẽ ly dị.
Có một số người liều mạng kiếm tiền là để muốn tìm được kiểu đàn ông nào là có kiểu đàn ông đó. Còn cô ấy liều mạng kiếm tiền là để không cần đàn ông là có thể không cần luôn.
Tôi còn nhớ trước khi tôi kết hôn mẹ tôi nói “ Con kết hôn mẹ không phản đối nhưng con nhất định phải có một công việc của bản thân mình, dù một tháng có kiếm được 1 đến 2 triệu cũng còn hơn là ngửa tay xin tiền ai đó, có thể lúc đầu rất tốt nhưng về lâu về dài tiêu tiền của người khác phải xem sắc mặt của người ta, mẹ không muốn con sống một cuộc sống như vậy”.
Thực ra tôi luôn luôn tích cực làm việc, chồng tôi cũng đối xử rất tốt với tôi, tiền về cơ bản đều do tôi sử dụng, chồng tôi chưa từng hỏi gì về nó. Thế nhưng bản thân bắt buộc phải độc lập về kinh tế. Khi tôi kết hôn, mẹ tôi đã cho tôi hàng trăm triệu tiền hồi môn, tôi sợ rằng khi mang thai tôi không thể đi làm sẽ dùng tiền đó để chi tiêu.
Hiện tại tôi cũng đang chăm chỉ làm việc chính là dùng khái niệm “tôi có tiền” để bịt miệng lưỡi thiên hạ.
Khi có ai đó hỏi: Tại sao đến giờ này vẫn chưa yêu đương, vẫn chưa kết hôn, vẫn chưa sinh con? Liên quan gì đến bạn, tôi có tiền tự nuôi bản thân tôi chứ có tiêu tiền của bạn để sống đâu.
Khi có ai đó hỏi: Tại sao bạn lại mua cái túi 3 triệu đồng, có phải là quá lãng phí hay không? Liên quan gì đến bạn, tôi có tiền thì tôi mua.
Khi có ai đó nói rằng chồng bạn ngoại tình, bạn chịu nhẫn nhục, đừng sợ ly hôn bởi vì sau đó cuộc sống sẽ rất khó khăn? Liên quan gì đến ban. Tôi có tiền tôi tự lo cho bản thân được.
Khi chúng ta tự do tài chính chúng ta có thể tự do lựa chọn thậm chí tự do cá tính.
Vì vậy, những người làm việc không chăm chỉ luôn luôn bị miệt thị, coi thường, buộc tội và phân biệt đối xử. Họ nói rằng: Đáng đời.
Phụ nữ chúng ta cần độc lập về kinh tế. Nếu bạn có điều kiện bạn nhất định phải dựa vào chính mình, bạn phải có công việc và sự nghiệp của riêng bạn!