Tôi xin chia sẻ một câu chuyện của mình. Ngày xưa tôi vì yêu mà không nghĩ đến chuyện giàu nghèo,gia đình tôi thì khá hơn chồng ,anh lại nghèo,sợ bỏ anh sẽ mang tội và anh sẽ làm chuyện dại dột nên quyết định cưới dù mẹ và anh tôi cũng không bằng lòng cho lắm.
Cho đến bây giờ tôi mới thật sự thấm thía cảnh cơm áo gạo tiền, thà lấy chồng có của mà đỡ cho bản thân,cv anh làm thu nhập chẳng là bao ,kinh tế gđ tôi phải lo hết,thật quá mệt mỏi,vợ chồng đôi lúc cãi nhau lại thêm bực mình muốn bỏ anh cho xong
Anh lại rất vô tư không lo chuyện nhà vì ỷ vào tôi rất nhiều ,ngày xưa thì hiền còn bây giờ thì ăn nhậu ,gái rú thật làm tôi càng chán chường thêm ,nhưng vì có con rồi nên tôi cũng gáng gậm nhấm cho qua,anh không có trí như người ta,ko biết tính toán,còn quá ham vui(anh ấy cũng nhỏ hơn tôi 2 tuổi đấy bạn)cứ nghĩ lấy chồng nghèo miễn sao người ta thương mình sống hạnh phúc ai ngờ anh gây ra cho tôi qua 1 nhiều chuyện mệt mỏi đau khổ,gđ anh cũng chẳng thể giúp đỗ được gì cho tôi cả,còn tôi phải lo ngược lại,chuyện của tôi là vậy đó bạn,tôi không khuyên bạn sẽ bỏ nhưng cũng nên suy nghĩ lại 1 chút trước khi quyết định,tôi đã chọn lựa sai ,ngày xưa cũng có vài người khá giả đeo đuổi nhưng vì yêu và không đam mê vật chất mà lấy anh,nhưng giờ tôi rất thấm thía quá rồi,bạn nên suy nghĩ cho kỹ nhé để sự lựa chọn sáng suốt !
Nhưng, đó chỉ là câu chuyện của tôi, vì nhiều người vẫn chọn con tim thay vì lý trí. Tất cả phụ thuộc vào nhịp đập trái tim bạn mà thôi. Người ta nghèo nhưng người ta yêu bạn, còn bạn có điều kiện hơn nhưng lại sợ khổ, sợ túng thiếu nên còn băn khoăn. Tôi nghĩ rằng, tình yêu bạn dành cho anh ta chưa đủ lớn đến mức có thể nghĩ rằng: chỉ được ở bên nhau là hạnh phúc lắm rồi, còn những thứ khác chỉ là phù phiếm mà thôi.
Tôi cũng kể cho bạn nghe tình yêu của tôi: ngày ấy người yêu tôi nghèo lắm, chẳng có gì cả, lại không được học hành bằng nọ cấp kia. CÒn tôi thì được học hành tử tế nhưng tôi vẫn yêu. Trong khi xung quanh tôi có những anh chàng có đủ điều kiện để tôi sung sướng sau này. Tôi không nghĩ đến 1 thứ vật chất nào có thể ngăn cản tình yêu của chúng tôi. Tôi chỉ cần được sống bên anh, vậy là đủ. Bây giờ chúng tôi đang rất hạnh phúc và không hối hận về quyết định của mình. Tất nhiên, tôi và bạn khác nhau, không thể áp dụng hoàn cảnh của tôi vào của bạn được. Tôi chỉ khuyên bạn 1 điều: tình yêu là thứ thiêng liêng- cao cả, hãy biết giữ gìn nó và nó không đáng để chúng ta đem ra so sánh với bất kỳ thứ gì. Tôi nghĩ rằng, bạn phải kiểm chứng lại tình yêu của mình. Hãy làm theo sự mách bảo của con tim bạn.