Câu chuyện đăng tải trên mạng lưới truyền thông internet có thể thực, có thể hư; nửa hư nửa thực, nhưng điều quan trọng là nó mang đến cảm xúc gì cho người đã đọc ?!
Nếu đã như thế, thì cái chính yếu không phải là người đọc câu chuyện đó có xúc động hay không, và xúc động đến mức nào; mà phải là họ sẽ làm gì sau sự xúc động đó của mình được khơi gợi lên từ câu chuyện ấy.
Một điều dễ nhận thấy sau khi đọc những câu chuyện đó, là do trong xã hội bây giờ, những con người sống hết mình với kẻ khác có lẽ không nhiều cho lắm; gọi là tình yêu, nhưng trên thực tế thì tình yêu họ dành cho người ấy khoảng chừng 3, 4 thì tình yêu mà họ dành cho bản thân mình thì chiếm trọn cả 10 phần. Vì vậy, khi có những chuyện như các bạn đã nêu xảy đến, nó thực sự khác thường, nên dễ khiến người ta chú ý và xúc động. Giả như phần đông con người trong xã hội đều biết yêu thương và quý trọng nhau chân thành như thế, thì những hành động kia chẳng phải sẽ hóa bình thường lắm nhỉ ?!?
Hãy sống chân thành, yêu chân thật và mở rộng trái tim mình hơn chút nữa; một chút nữa thôi, để có thể yêu quý cả những người mà kẻ mình yêu đó mến thương. Được như vậy thì sự ganh ghét tỵ hiềm vốn có trong bản tính của con người ta sẽ dần bị lu mờ, phai nhạt đi rất nhiều; nhường chỗ cho sự bao dung và độ lượng đối với kẻ tha nhân.
Khi yêu, con người ta mong muốn điều tốt nhất cho người mình yêu. Vậy nên, nếu yêu mình, họ sẽ làm tất cả miễn sao cho mình được lợi, bất kể có khiến ai đấy phải vương sầu. Nếu yêu một người, họ sẽ làm mọi điều để người ấy luôn hạnh phúc, và loại trừ mọi nỗi khổ đau ra khỏi cuộc sống của họ; dù rằng họ không thể biết chắc rằng người kia sẽ hạnh phúc như họ nghĩ hay là không ? Mà nếu đã không chắc thì việc ấy có xảy đến cũng là lẽ thường tình trong cuộc sống. Điều cần ghi nhớ ở đây là: “khi mở rộng tâm hồn thêm một chút để yêu được những người mà kẻ mình yêu thương mến, thì ta sẽ hiểu được tại vì đâu kẻ ấy sẵn lòng hy sinh tất cả cho người một cách vô điều kiện; dẫu ai kia khinh thường, sỉ vả và chà đạp lên tấm chân tình của họ chẳng chút xót thương. Hiểu thêm như thế, để rồi đừng trách oán và hận thù khi người ta chẳng bận tâm chi hết với mình; vì rằng người họ yêu mến bằng chân tình chỉ có ai kia, ta là người thứ yếu.
Kết lại thì dẫu biết điều ấy thật khó khăn, vẫn hy vọng các bạn một khi đã trỗi lên niềm xúc cảm trước một tấm chân tình, hãy ghi khắc nó trong tim và sống như điều mình đã cảm nhận về họ; dù vẫn biết cơ hội gặp được người tri kỷ hiểu thấu nỗi lòng và yêu mến ta hết lòng như ta đã yêu mến họ chẳng là bao.