Sau 50 tuổi cuộc sống mới thực sự bắt đầu, những điều người trẻ vẫn cứ ngộ nhận để rồi tuổi trẻ qua đi như một cơn gió

Tại sao lại nói chỉ đến khi 50 tuổi cuộc sống của chúng ta mới thực sự bắt đầu? Không khó để hiểu, trước tuổi 50, cuộc sống của con người phải lo toan bao nhiêu vấn đề của cuộc sống, chúng ta đã tốn hơn 20 năm cuộc đời để học tập, cống hiến. Sau khoảng thời gian 20 tuổi là một hành trình dài nỗ lực khẳng định bản thân, lo lắng cho gia đình, cơm áo gạo tiền đến nỗi không còn thời gian dành cho mình nữa.

Chỉ đến sau 50 tuổi, khi đó có thể chúng ta vẫn còn có công việc, nhưng ít nhất nó cũng không còn đè nặng gánh nặng mưu sinh, chúng ta đã có nhiều thời gian rảnh hơn để nghĩ về mình, về đời để chiêm nghiệm những giá trị của cuộc sống. Mỗi sáng thức giấc không còn tất bật lo cơm nước, chỉ nhẹ nhàng thể dục, dạo phố, tận hưởng hương vị trong lành của đất trời và thi vị của cuộc sống.

Kết quả hình ảnh cho bình yên

Cuộc sống của những người 50 khác với cuộc sống của năm 20, 30 tuổi rất nhiều. Sau giờ tan tầm không còn tất bật tăng ca hay đi tiếp khách suốt đến đêm dài, thay vào đó chúng ta thong thả đi đến những khu chợ nhỏ, chọn lựa đồ ăn và nấu cho gia đình những bữa chỉn chu, chúng ta đi tản bộ trong công viên để tâm sự với bạn tri kỉ đôi điều. Chúng ta khi 50 cũng không nằm dài trên giường ngủ nướng mà thức dậy đúng giờ để làm những việc mình thích khi thảnh thời, chăm hoa, nuôi chim, vẽ tranh, trang trí, cuộc sống cứ thế mà phong phú và quý giá hơn. Con cái khi xưa còn thơ bé giờ cũng đã lớn khôn, ta cho chúng đi con người mà chúng chọn, còn ta tự do tự tại với cuộc sống của mình.

Kết quả hình ảnh cho bình yên

Hoàng hôn nhuộm đỏ thắm trời hay bình minh long lanh trong khóe mắt… tất cả những cảnh sắc thi vị mà chúng ta chưa một lần thảnh thơi để cảm nhận và tận hưởng, cuộc đời ngắn ngủi, chỉ có nếm đủ đắng cay mới biết giá trị thực sự của hạnh phúc. Sau 50 tuổi ta bỗng không còn thích chốn xô bồ bon chen ngoài thành thị, thứ ta cần là một ngôi nhà nhỏ xin ngoại ô, hay ven đê yên tĩnh, em chồng hoa, anh chăm cá, chúng ta cùng pha ấm trà ngồi kể chuyện năm xưa.

Kết quả hình ảnh cho bình yên

Ta bỗng nhận ra cuộc đời đã có những định mệnh riêng của nó, cái gì thuộc về mình, xứng đáng là của mình thì sẽ mãi mãi ở bên ta, được mất, hơn thua chỉ còn là hư không, tất cả cứ để xuôi theo lẽ tự nhiên không thể cưỡng cầu. Sau tất cả, chỉ còn kí ức tình người là tài sản quý báu vô giá của ta.

Trả lời