Một số đoạn văn viết về mẹ bằng Tiếng Nhật Bản

Viết đoạn văn về mẹ có lẽ không phải là chủ đề xa lạ đối với chúng ta. Nhưng viết về mẹ bằng tiếng Nhật không phải là chuyện dễ. Bài viết ngày hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu tới các bạn một số đoạn văn viết về mẹ bằng tiếng Nhật. Mời các bạn cùng tham khảo.

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Việt

Mẹ che chở cho chúng ta như những thiên thần vô hình. Đôi tay mẹ ấm áp như mùa xuân. Dường như có một sức mạnh bí ẩn nào đó đang bảo vệ chúng ta trong bóng tối.




BYTUONG-chuyên trang trên 95.000+ ý tưởng kiếm tiền, kinh doanh, ý tưởng tạo giá trị, lợi ích

—–hoặc—–

***

Tìm hiểu thêm

Giống như sao Bắc Cực ban đêm chỉ đường cho mọi người. Đó chính là tình yêu của mẹ, là hóa thân của mẹ, luôn ở bên cạnh chúng ta.

Mẹ tần tảo, thức khuya dậy sớm nấu ăn cho chúng ta ăn. Người ta vẫn nói, con gái là chiếc áo bông sưởi ấm lòng mẹ.

Những hỡi các bạn nữ sinh, các bạn có thực sự làm như vậy được không? Có lẽ các bạn cũng giống như tôi được mẹ chăm bẵm, cơm bưng nước rót như những cô công chúa nhỏ.

Các bạn đã bao giờ thấy mẹ mình khóc chưa? Khi bạn ốm ai là người khóc vì lo lắng cho bạn? Ai là người đi khám bác sỹ? Ai là người chạy ngược chạy xuôi vì bạn?

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Nhật

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Việt

Đôi tay mẹ phải chịu lạnh để bạn được ấm áp. Bạn có bao giờ khóc vì điều này chưa? Mẹ vất vả như vậy là vì ai? Mẹ tần tảo sớm hôm như vậy là gì ai?

Là vì bạn, vì cục bảo bối của mẹ. Mẹ chưa từng oán thán một lời. Mẹ là người luôn luôn ở bên chúng ta. Đưa chúng ta bước qua mưa gió, khó khăn trong cuộc sống.

“Dù bạn đang ở đâu, dù bạn làm gì. Bất cứ lúc nào cũng không được quên mẹ của chúng ta”. Có thể những lúc bạn làm sai, mẹ quở mắng bạn. Bạn cảm thấy bực bội và chán ghét mẹ.

Nhưng bạn biết không. So với bạn, mẹ còn đau lòng hơn nhiều. Những lúc bạn cãi lại mẹ, bạn có biết rằng trong lòng mẹ rất đau hay thậm chí là rỉ máu.

Trong lòng mẹ, bạn là báu vật vô giá. Bạn là người quan trọng nhất trong cuộc đời mẹ. Vì bạn, mẹ sẵn sàng hy sinh và từ bỏ mọi thứ.

Tình mẹ bao la như biển Thái Bình. Đừng ngần ngại khi nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi, mẹ vất vả rồi. Con yêu mẹ nhiều lắm”.

>> Viết một đoạn văn bằng tiếng Anh về trải nghiệm của bản thân (Nghị luận về cuộc sống)

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Nhật

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Việt

Tất cả những người mẹ trên thế giới này đều giống nhau. Hiền từ, sẵn sàng hy sinh tất cả để chăm lo cho con cái. Mẹ chính là người thầy đầu tiên quan trọng nhất. Giúp chúng ta bước những bước chân đầu tiên vào đời.

Tình yêu của mẹ bao la và hiền hậu. Lúc còn nhỏ, tôi rất thích nghe mẹ kể chuyện. Mỗi tối, trên chiếc giường nhỏ, dù mẹ có mệt mỏi đến mấy. Vẫn luôn vui vẻ kể chuyện, hát ru. Cho đến khi tôi chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.

Tình yêu của mẹ vô tư, không có vụ lợi. Kể từ lúc tôi biết nhận thức, sáng nào khi tôi ngủ dậy, mẹ cũng đều chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng cho tôi.

Ngày nào mẹ cũng là người đầu tiên thức dậy. Đêm nào mẹ cũng là người cuối cùng đi ngủ. Đợi khi các con đã chìm vào giấc ngủ ngọt ngào. Mẹ mới yên tâm ngả lưng chợp mắt.

Mẹ là người thầy quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Mẹ giúp tôi học được rất nhiều điều. Có một việc mà tôi vẫn nhớ mãi đến tận bây giờ.

Đoạn văn viết về mẹ – Tiếng Việt

Còn nhớ khi tôi học lớp một. Tôi chưa biết thương mẹ, nên đã đánh mất một thứ hết sức quan trọng. Sáng hôm đó, khi tôi còn đang mơ màng trong giấc ngủ. Một bóng hình quen thuộc xuất hiện trước mặt tôi. Mẹ nói: “Ngủ dậy nhớ gập chăn nhé con yêu”.

Nghe xong, tôi chẳng nói gì, đi thẳng vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Ăn sáng xong mẹ đưa tôi đến trường. Giữa đường mẹ có hỏi tôi “con gập chăn chưa nhỉ?”

Tôi chẳng nghĩ gì đáp lại ngay lập tức: “Con gập xong lâu rồi ạ”. Buổi chiều, tan học mẹ đón tôi về nhà. Về đến nhà, mẹ bắt đầu tất bật, chuẩn bị cơm trưa cho tôi.

Nhìn thấy dáng vẻ bận rộn của mẹ, khiến tôi thật hối hận. Hối hận vì đã nói dối mẹ. Ngay lúc tôi đang cảm thấy hối hận đó. Mẹ bước chân vào phòng tôi, lặng lẽ kéo chăn. Gập gọn gàng mà không nói một lời nào.

Tôi xấu hổ đến đỏ mặt. Mẹ quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt nghiêm túc: “Con có biết là con vừa đánh mất một thứ rất quan trọng không?”

Tôi cúi đầu lí nhí: “Con xin lỗi mẹ, vì con đã nói dối”. Mẹ đến bên tôi vỗ về: “Con biết sai nên vẫn là con ngoan của mẹ. Nhưng con có biết con đánh mất gì không? Đó là sự thành thật. Nhưng con đã kịp thời nhặt nó lại. Sau này, dù làm bất cứ điều gì cũng phải thành thật con nhé.

Tôi gật đầu, rồi phụ mẹ làm việc nhà. Tôi thực sự muốn nói thật to với mẹ rằng: “Mẹ ơi, con mãi mãi yêu mẹ”.

Trả lời