Có lẽ ai trong chúng ta cũng có một tuổi thơ dữ dội gắn với những con đường đến trường. Con đường đến trường có thể gần, có thể xa.
Nhưng tôi tin rằng, dù thế nào đi chăng nữa, nó vẫn luôn chứa chan tình cảm. Và tràn đầy những kỷ niệm đẹp về một thời tuổi thơ. Bài viết ngày hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu tới các bạn đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học, tả con đường đi học.
Viết đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học (tả con đường đi học)
Ngày bé trước cửa nhà tôi là một con đường ngã tư. Đi về phía Bắc là Ngân Hàng. Đi về phía đông chính là trường tiểu học của chúng tôi. Đây là con đường đến trường mà tôi bắt buộc phải qua mỗi ngày.
Từ khi lên tiểu học, ngày nào tôi cũng đi học trên con đường ấy. Bố là người đưa tôi đến trường. Trên đường đi bố dạy tôi biết rất nhiều thử. Bố dạy tôi nhận biết tên cửa hàng và tên đường. Dạy tôi chức năng và đặc điểm của từng đơn vị nhà nước.
Ngoài ra bố còn dạy tôi những kiến thức về an toàn giao thông. Đèn đỏ phải dừng lại, đèn xanh mới được đi. Đèn phải tức phải chuẩn bị dừng lại. Bố còn dạy tôi đi học không được trêu chọc đánh nhau với bạn bè… Ôi con đường đến trường dạy tôi biết bao điều. Khiến tôi kinh ngạc những cũng khiến tôi vui vẻ.
Hai bên đường là những hàng cây xà cừ thẳng tắp. Giống như những vệ sĩ áo xanh, đứng gác bảo vệ chúng tôi vậy. Cây xanh tạo thành những bóng râm mát là điểm dừng chân lý tưởng cho chúng tôi. Bên cạnh đó còn có những cửa hàng, bày biện đủ thứ.
Viết đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học (tả con đường đi học)
Con đường ấy cứ như vậy bên tôi suốt những năm tháng tiểu học và cả trung học nữa. Ở đó có những kỷ niệm vui đùa của chúng bạn. Có những lời dạy hữu ích của bố. Có cả những bóng thầy cô cặm cụi truyền dạy kiến thức cho chúng tôi.
Giờ đây, tôi đã là một cậu sinh viên đại học. Tôi phải xa nhà lên thành phố học tập. Mỗi lần về quê tôi thấy mọi thứ đều khác biệt. Duy chỉ có con đường ấy, con đường đến trường năm xưa của tôi là không hề thay đổi.
Con đường ấy đối với tôi mà nói vô cùng quan trọng. Nó giúp tôi có được nhiều kiến thức bổ ích mà trong sách không có. Nó chính là cánh cửa giúp tôi tìm hiểu thế giới bên ngoài.
Ôi con đường đến trường tươi đẹp. Nó dẫn chúng tôi hướng đến tương lai tươi sáng. Bước lên thiên đường của tri thức và văn minh.
>> Viết Miêu tả về một người bạn bè bằng tiếng Trung Quốc
Viết đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học (tả con đường đi học)
Nhà tôi cách trường rất xa. Mặc dù con đường đến trường của tôi rất dài. Nhưng nó không tẻ nhạt và vô vị chút nào. Ngược lại mỗi ngày đến trường tôi đều phát hiện ra những điều thú vị mới.
Từ nhà tôi xuất phát, đi khoảng một đoạn sẽ nhìn thấy một xe bán đồ ăn sáng bên đường. Bà chủ đó là người đã bán đồ ăn sáng rất nhiều năm rồi. Nên làm ăn kinh doanh rất tốt.
Hàng ngày đều có rất nhiều khách mua đồ ăn sáng của bà. Mọi người vây quanh chiếc xe chở đồ đông đến nỗi không có khe hở để thông gió.
Nào là xe đạp, xe đạp điện, xe ba bánh hay thậm chí là cả ô tô, đứng chiếm cả nửa đường. Khiến đoạn đường đó ngày nào cũng tắc. Không cần nói cũng biết, những chủ phương tiện này. Đều là khách mua đồ ăn sáng của bà. Nhưng đã đứng ở một góc nào đó để ăn vội bữa sáng trước khi đi làm.
Đi thêm một đoạn nữa, đến ngã rẽ, sẽ thấy một trung tâm mua sắm to nhất huyện thành. Sáng nào cũng thấy hàng chục nhân viên mặc đồng phục trong trung tâm xếp hàng bật nhạc nhảy vũ điệu khởi động. Trước khi bắt đầu một ngày làm việc mới. Dù là xuân hạ thu đông, họ lúc nào cũng mỉm cười chân thành, phục vụ khách hàng bằng thái độ cởi mở và nghiêm túc nhất.
Viết đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học (tả con đường đi học)
Đi tiếp về phía trước rồi rẽ phải là một con phố đi bộ. Hai bên phố đi bộ là những cửa hàng dày đặc. Có cửa hàng giày, cửa hàng quần áo, cửa hàng văn phòng phẩm. Cửa hàng mỹ phẩm, tiệm thuốc, cửa hàng đồ dùng trẻ sơ sinh và cửa hàng tạp hóa. Nếu muốn đi hết con phố đi bộ này, ít nhất phải mất nửa ngày.
Do những cửa hàng ở phố đi bộ đồ đẹp giá rẻ, nên cứ đến ngày nghỉ cuối tuần, hay ngày nghỉ lễ đều chật kín người. Phố đi bộ lúc nào cũng náo nhiệt, chưa bao giờ vắng lặng. Buổi sáng, ở đó lại là một chợ rau quả tấp nập. Rau quả tươi bày đầy hai bên đường. Sôi nổi, tấp nập kẻ bán người mua.
Đến cổng trường, bạn sẽ nhìn thấy một cửa hàng văn phòng phẩm. Tôi thường mua đồ dùng học tập ở đó. Bạn đừng xem thường cửa hàng văn phòng phẩm nhỏ ấy. Bên trong thứ gì cũng có. Chủ cửa hàng là một bác cán bộ về hưu. Dành một căn phòng nhỏ để làm cửa hàng buôn bán nhân lúc tuổi già nhàn rỗi.
Ở đó không những bán đồ dùng học tập. Mà còn bán cả đồ ăn vặt. Thi thoảng chúng tôi lại kéo nhau ra quán, mua vài chiếc kẹo hoặc gói bim bim cùng nhau ăn lúc giờ nghỉ giải lao.
Đó chính là con đường đến trường của tôi. Nó rất bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả. Nhưng có một câu nói rằng: “Trong cuộc sống này, chỗ nào cũng có cái đẹp. Chỉ cần bạn có một đôi mắt biết phát hiện cái đẹp mà thôi”. Tôi nghĩ, chỉ cần để tâm quan sát, con đường đến trường bình thường ấy cũng sẽ trở nên đặc biệt và đẹp lạ thường.