Triết học là một môn học. Là những kiến thức thú vị nhất trên thế giới này. Triết học không chỉ có ý nghĩa chỉ đạo trong học tập. Mà còn có ảnh hưởng quan trọng đến cuộc sống và công việc của chúng ta. Bài viết ngày hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về thực tiễn và nhận thức trong triếng học hiện đại ngày nay.
Trình bày và Lấy ví dụ về thực tiễn và Nhận thức (trong triết học hiện đại ngày nay)
Trong quá trình học triết học, chúng ta được biết rằng thế giới là vật chất (duy vật). Vì vậy thực tiễn của vật chất quyết định nhận thức của chúng ta. Yếu tố quyết định này chủ yếu thể hiện ở chỗ: thực tiễn là nguồn gốc của nhận thức. Là nguồn động lực để sự phát triển nhận thức, là mục đích của nhận thức. Là tiêu chuẩn để kiểm tra nhận thức có đúng hay không?
Thực tiễn là cội nguồn của nhận thức. Đây là quá trình con người tìm hiểu về thế giới từ chưa biết đến biết. Điều này giống như việc nếu chúng ta muốn biết vị của quả lê thì phải tự mình nếm thử. Để hiểu được kiến thức này, chúng ta cần có sự phân biệt rõ ràng về sự khác biệt giữa các con đường và nguồn nguồn gốc của nhận thức.
Đối với mỗi người mà nói, cách thức, con đường để chúng ta có được nhận thức vô cùng phong phú và đa dạng. Ví dụ: Muốn biết núi Himalaya cao bao nhiêu mét. Chúng ta có thể trèo lên, đo độ cao của nó. Chỉ cần đo là biết. Đây là quá trình có được nhận thực thông qua con đường thực tiễn trực tiếp.
Trình bày và Lấy ví dụ về thực tiễn và Nhận thức (trong triết học hiện đại ngày nay)
Dĩ nhiên không phải ai cũng có thể leo lên được. Vậy phải làm thế nào? Chúng ta có thể đọc sách, có thể hỏi người khác hoặc có thể tra trên mạng để có được thông tin về độ cao của ngọn núi Himalaya. Đây là con đường có được nhận thức một cách gián tiếp. Điều này, nói cho chúng ta biết rằng, có rất nhiều con đường, cách thức để chúng ta có được nhận thức.
Thế nhưng nguồn gốc của nhận thức đúng là duy nhất. Tức chỉ có thể là thực tiễn. Chúng ta leo nên núi, đo đạc độ cao để có được nhận thức. Đó chính là thực tiễn, là nguồn gốc. Tương tự, mặc dù nhận thức có được bằng con đường gián tiếp không phải là nhận thức mà chúng ta có được từ thực tiễn của bản thân. Nhưng lại là nhận thức có được từ thực tiễn của người khác. Rồi nói lại cho chúng ta biết. Vậy nên, suy cho cùng nguồn gốc của nhận thức vẫn là thực tiễn. Vậy nên con đường để chúng ta có được nhận thức là rất nhiều. Nhưng nguồn gốc lại là duy nhất.
>> Chân lý tuyệt đối là gì (Cho ví dụ về chân lý tuyệt đối hóa)
Trình bày và Lấy ví dụ về thực tiễn và Nhận thức (trong triết học hiện đại ngày nay)
Nhận thức phản tác dụng đối với thực tiễn. Đầu tiên, nhận thức đúng đắn có thể thúc đẩy con người thành công trong thực tiễn. Giống như quan điểm “nước trong núi xanh chính là núi vàng núi bạc”. Chỉ cần kiên trì theo quan điểm phát triển mới sẽ giúp chúng ta phát triển kinh tế.
Thứ hai, nhận thức sai trái có thể sẽ cản trở thực tiễn. Hay thậm chí là khiến thực tiễn đi đến thất bại. Giống như quan điểm “ô nhiễm trước rồi xử lý sau”. Đang khiến tình trạng ô nhiễm môi trường ngày càng nghiêm trọng.
Trình bày và Lấy ví dụ về thực tiễn và Nhận thức (trong triết học hiện đại ngày nay)
1, Quá trình vận động biện chứng giữa thực tiễn và nhận thức
Vận động biện chứng giữa thực tiễn và nhận thức là quá trình phát triển biện chứng từ nhận thức cảm tính đến nhận thức lý tính. Rồi lại từ nhận thức lý tính nhảy vọt sang thực tiễn. Là quá trình từ thực tiễn – nhận thức – rồi lại thực tiễn – rồi lại nhận thức. Tuần hoàn lặp lại cho đến vô cùng.
Từ thực tiễn đến nhận thức, rồi từ nhận thức đến thực tiễn. Thực hiện quá trình vận động biện chứng để con người nhận thức sự vật cụ thể.
2, Quy luật chung của vận động nhận thức cho thấy nhận thức là một quá trình lặp đi lặp lại theo chu kỳ và phát triển không ngừng.
Một nhận thức đúng đắn luôn luôn cần phải trải qua quá trình từ vật chất đến tinh thần, từ tinh thần đến vật chất. Tức là từ thực tiễn đến nhận thức, từ nhận thức đến thực tiễn. Cứ thế lặp đi lặp lại rất nhiều lần thì mới có thể hoàn thành được.
Đây chính là quá trình cơ bản trong sự phát triển vận động biện chứng của nhận thức. Đồng thời là quy luật chung của sự vận động nhận thức. Chỉ ra rằng nhận thức là một quá trình lặp đi lặp lại có chu kỳ và phát triển không giới hạn.
3, Sự thống nhất lịch sử cụ thể giữa thực tiễn và nhận thức
Cái gọi là sự thống nhất cụ thể ở đây có nghĩa là nhận thức chủ quan phải phù hợp với thực tiễn khách quan trong những thời gian, địa điểm, điều kiện nhất định. Nó phải là cụ thể chứ không phải là trừu tượng.
Cái gọi là tính thống nhất của lịch sử có nghĩa là nhận thức chủ quan phải phù hợp với thực tiễn khách quan ở một giai đoạn phát triển lịch sử cụ thể.