Những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học

Tôi nhớ khi lần đầu tiên tôi được học về Nhận thức cảm tính và lý tính. Tôi đã hiểu rằng nhận thức cảm tính là giai đoạn sơ cấp của nhận thức. Còn nhận thức lý tính là giai đoạn cao cấp của nhận thức. Là một bước nhảy vọt trong quá trình nhận thức.

Trong hoạt động xã hội, nhận thức lý tính đúng là có những ưu điểm riêng không thể thay thế được. Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ qua tầm quan trọng của nhận thức lý tính. Bài viết ngày hôm nay chúng tôi xin chia sẻ tới các bạn những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học.

Những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học

Ví dụ như khi nhìn thấy một quả táo. Điều đầu tiên xuất hiện trong tâm trí hầu hết mọi người là cách phát âm của nó là “apple” trong tiếng Anh. Chứ không phải là nhận thức về bản thân quả táo. Chẳng hạn như hình dạng và mùi vị của quả táo…

Nhìn thấy màu đỏ, xanh lá cây và các màu khác. Phản ứng đầu tiên trong tâm trí của nhiều người cũng là phát âm của chúng là “red, green”. Chứ không phải phản ánh trực tiếp về màu sắc hoặc những thứ có những màu sắc này.

Những nhận thức cảm tính trực tiếp này có tác dụng gì? Trong quá trình phát triển tiềm năng, nhận thức cảm tính quyết định trực tiếp đến sự thành bại của quá trình đào tạo.

Ví dụ, trong một số bản nhạc phát triển tiềm thức. Hoặc một số khóa học phát triển tiềm năng, đều sẽ nhắc đến hai từ”gợi ý”. Ví dụ, thư giãn cơ thể, thư giãn đầu não, dễ tập trung…

Một số người sử dụng những thứ này rất tốt. Trong khi nhiều người lại không cảm nhận được điều đó. Tại sao vậy? Đây chính là tác dụng của nhận thức cảm tính.

Những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học

Ví dụ, khi nói đến thư giãn cơ thể. Gợi ý của nhận thức cảm tính là trực tiếp nghĩ đến cảm giác thư giãn của cơ thể. Và một khi cảm giác này được nghĩ đến, não sẽ tự động điều khiển cơ thể để có được sự thư giãn này.

Ngược lại, nếu bạn cứ mãi nói đến việc “thả lỏng cơ thể, thả lỏng cơ thể”, não bộ sẽ bị rối và nghĩ rằng bạn bị loạn thần kinh. Và tất nhiên bạn sẽ không thể đạt được hiệu quả thư giãn. Các khóa đào tạo khác cũng tuân theo nguyên lý tương tự như vậy.

Ví dụ khác, trong rèn luyện não phải, việc rèn luyện tư duy bằng hình ảnh là không thể thiếu. Ví dụ như một số màu sắc xuất hiện trong đầu, lắp ghép hình ảnh trong đầu…. Những người có nhận thức cảm tính sẽ trực tiếp tưởng tượng màu sắc trông như thế nào?  Trực tiếp nghĩ đến hình ảnh và thay đổi hình ảnh trong đầu.

Nhưng nhận thức lý tính sẽ đọc nhẩm trong đầu: màu đỏ, màu đỏ, tôi nhìn thấy màu đỏ… Khiến bộ bão không thể thích ứng và phục tùng.

Luyện tập ghép hình, bạn sẽ đọc thầm: tháo ra, tháo ra, ghép vào, ghép vào… Chứ không trực tiếp suy nghĩ về hình ảnh. Do đó, việc rèn luyện não phải của nhiều người không có hiệu quả.

>> Lấy ví dụ cụ thể trong cuộc sống về nhận thức lý tính và nhận thức cảm tính

Những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học

Ngoài ra, trong quá trình luyện tốc độ đọc, yêu cầu mắt và não phải đồng bộ. Những người nhận thức cảm tính sẽ trực tiếp cảm nhận hình dạng đồ họa của con chữ và chuyển nó thành ý nghĩa văn bản nguyên thủy nhất. Sau đó, khi cần thiết, sẽ phân tích ý nghĩa của những từ này thông qua nhận thức lý tính.

Những người có nhận thức lý tính sẽ chuyển từ thành lời nói. Sau đó phân tích và kết hợp từng từ một để có được ý nghĩa ban đầu của từ. Rồi sau đó sẽ xử lý tổng hợp. Hiệu suất của cả hai các này chênh lệch nhau không chỉ mười lần.

Điều này cũng đúng trong trí nhớ. Những người nhận thức cảm tính có thể trực tiếp nhớ lại hình ảnh của con chữ. Hoặc trực tiếp đọc thầm văn bản và nếu cần. Rồi suy nghĩ về ý nghĩa của những con chữ.

Trí nhớ của họ là nhận thức trực tiếp nhất về bản chất nên hiệu quả ghi nhớ rất tốt. Đọc một lần là nhớ, xem một lần là nhớ. Cũng chính bởi điều này, mà thời cổ đại có rất nhiều người tài chỉ cần xem qu là thuộc, đọc qua là nhớ.

Còn đối với hầu hết những người ghi nhớ sự việc thông qua nhận thức lý tính. Trong quá trình xem hoặc đọc văn bản. Dù cần thiết hay không cần thiết, họ đều suy nghĩ về ý nghĩa của văn bản. Và quan điểm mà tá giả muốn biểu đạt là gì…

Những ví dụ thực tế nhất về Nhận thức cảm tính và lý tính trong triết học

Họ chuyển các nhiệm vụ cần được hoàn thành trong quá trình đọc và phân tích vào quá trình ghi nhớ như một thói quen. Phương pháp ghi nhớ được coi là có “hiệu quả” mà chúng ta đã được truyền thụ từ thời thơ ấu này. Lại chính là phương pháp ghi nhớ kém hiệu quả nhất. (Điều mà chúng tôi muốn nói ở đây là quá trình ghi nhớ thuần túy. Tức là quá trình ghi nhớ thuộc lòng một cách máy móc. Không phải là quá trình tiếp thu ý nghĩa và ghi nhớ).

Vì vậy, trong lĩnh vực phát triển tiềm năng. Chúng ta càng phải chấp nhận cách giáo dục theo định hướng thi cử hiện tại và mức độ hạn chế càng sâu. Khiến việc phát triển tiềm năng của não bộ càng khó.

Bởi nền giáo dục theo định hướng thi cử hiện nay của chúng ta phổ biến là bồi dưỡng cây non theo nhận thức lý tính. Nhận thức cảm tính là giai đoạn ban đầu và nền tảng của nhận thức. Là nền tảng của sự sáng tạo và hiệu quả. Vậy mà chúng ta lại dỡ bỏ những nền tảng này. Và để cho nhận thức lý tính trở nên phổ biến. Thực ra điều này đồng nghĩa với việc tháo bánh của xe ô tô.

Trả lời