Đường đến trường là con đường để chinh phục tri thức. Đường đến trường là con đường để chắp cánh những ước mơ. Đường đến trường lúc nào cũng chứa chan tình cảm và tràn đầy những kỷ niệm đẹp. Bài viết ngày hôm nay, chúng tôi xin chia sẻ tới các bạn đoạn văn ý nghĩa miêu tả con đường từ nhà đến trường mà bạn đi hàng ngày.
Tự viết một đoạn văn ý nghĩa để tả con đường từ nhà đến trường mà bạn đi hàng ngày
Mỗi lần đi qua con đường nhỏ ấy, tôi đều không ngừng quan sát nó. Quan sát về từng sự thay đổi nhỏ của nó.
Khi tôi còn học mẫu giáo, đó vẫn là một con đường nhỏ quanh co. Hai bên đường có rất nhiều hoa bồ công anh. Mỗi khi đến mùa bồ công anh gieo hạt. Những bông hoa bồ công anh giống như là những chiếc ô trắng từ trên trời rơi xuống. Lúc thì bám trên chiếc áo đồng phục của chúng tôi. Như muốn cho thêm màu sắc vào những bộ đồng phục đơn điệu của chúng tôi vậy.
Những bông hoa bồ công anh lúc thì rơi xuống con đường nhỏ quanh co. Giống như đang trải một lớp thảm mềm mại trên con đường nhỏ cứng chắc. Lúc thì lại rơi trên đám cỏ xanh ven đường. Giống như những bông hoa trắng điểm xuyết trên màu cỏ xanh vậy. Bước trên con đường nhỏ quanh co ấy. Khiến tâm trạng con người ta thoải mái và hân hoan một cách lạ thường.
Khi tôi lên tiểu học, con đường nhỏ quanh co ấy được tôn tạo trở thành một con đường lớn khang trang và rộng rãi. Hai bên đường người ta trồng rất nhiều loại hoa với đủ các màu sắc sặc sỡ khác nhau. Có lúc giống như một chiếc áo trắng tinh khôi, có lúc lại giống như một tấm thảm đỏ rực. Ngày nào tôi cũng đi xe đạp trên con đường rực rỡ sắc màu ấy. Để làm những việc có ý nghĩa nhất trong cuộc đời này, đó chính là đi tìm cái chữ và chinh phục tri thức.
Tự viết một đoạn văn ý nghĩa để tả con đường từ nhà đến trường mà bạn đi hàng ngày
>> Viết đoạn văn miêu tả con đường từ nhà đến trường học (tả con đường đi học)
Hiện giờ tôi đã là một cậu học sinh cấp hai, con đường khang trang rộng rãi xưa kia nay đã trở thành con đường quốc lộ lớn. Hai bên đường, người ta trồng những hàng bạch dương cao lớn và thẳng tắp. Dưới những gốc cây bạch dương, người ta đặt những chiếc ghế đá. Làm nơi nghỉ chân và hóng mát cho người qua đường. Ngồi dưới những gốc cây bạch dương to lớn và thẳng tắp ấy thật mát mẻ và thoải mái biết bao.
Cùng với sự thay đổi ngày một khác của thời đại, cùng với sự phát triển không ngừng của công nghệ kỹ thuật. Tôi tin rằng, trong tương lai không xa nữa, con đường đến trường của tôi sẽ trở thành một con đường cao tốc thẳng tắp.
Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, thì trong lòng chúng tôi, con đường ấy vẫn là con đường tràn đầy những kỷ niệm tuổi thơ. Là con đường chắp cánh những ước mơ đưa chúng tôi bay cao và bay xa hơn nữa. Mong rằng sự nghiệp kiến thiết đất nước ngày càng phát triển. Mong rằng, tương lai của nhân loại ngày càng thay đổi và phát triển giống như con đường đến trường của chúng tôi vậy.