Em hãy viết một đoạn văn ngắn tả về con đường từ nhà đến trường

Con đường từ nhà đến trường bao giờ cũng quen thuộc. Đó là nơi chất chứa đầy những kỷ niệm một thời học sinh của mỗi người. Bài viết ngày hôm nay, chúng tôi xin chia sẻ tới các bạn đoạn văn ngắn tả về con đường từ nhà đến trường.

Em hãy viết một đoạn văn ngắn tả về con đường từ nhà đến trường

Con đường từ nhà đến trường mặc dù không có cảnh đẹp non nước hữu tình để tận hưởng. Mặc dù không phải lúc nào cũng có trời xanh mây trắng nắng vàng. Nhưng trên chặng đường ngắn ngủi ấy, mỗi bước đi của tôi đều đầy bất ngờ và kỳ diệu.

Mỗi ngày, tôi đều đi thang máy xuống lầu. Tôi thường gặp gỡ rất nhiều người. Mặc dù chúng tôi không quen biết cho lắm. Nhưng lúc nào cũng nhớ nụ cười trên mặt đối phương. Trong thang máy có hay nút bấm quan trọng. Một là nút đóng cửa, hai là nút duy trì trạng thái mở cửa màu xanh.

Khi rất nhiều người cùng đi thang máy, để tránh người khác bị thang máy kẹp phải. Lúc nào cũng có một ngón tay hoặc nhăn nheo, hoặc hồng hào, hoặc trắng muốt… nhanh nhẹn ấn nút màu xanh. Để mở cửa cho những người khác.

Em hãy viết một đoạn văn ngắn tả về con đường từ nhà đến trường

Điều kỳ diệu là, ngón tay ấy đồng thời cũng mở ra một cánh cửa ấm áp, một cánh cửa hạnh phúc. Những tiếng nói tiếng cười vang vọng. Luồn lách vào trong ánh nắng mặt trời. Hòa tan ở trong trái tim mỗi người. Quãng đường ngắn ngủi từ nhà đến trường, lúc nào cũng khiến tôi cảm thấy thật ấm áp.

>> Tự viết một đoạn văn ý nghĩa để tả con đường từ nhà đến trường mà bạn đi hàng ngày

Bước ra khỏi tòa nhà, tôi liền chú ý đến những cây nhỏ hai bên đường. Trên những cái cây không mấy vạm vỡ và gần như khô héo ấy. Không biết tự lúc nào mọc ra những chiếc lá xanh tua tủa. Nhanh chóng xua tan đi cái nóng mùa hè gay gắn. Chúng giống như những tinh linh bé nhỏ dịu dàng đang nhảy múa. Lấp lánh mê mẩn lòng người. Trên quãng đường ngắn ngủi từ nhà đến trường ấy, tôi được chứng kiến tinh thần sức mạnh ngoan cường và mãnh liệt.

Em hãy viết một đoạn văn ngắn tả về con đường từ nhà đến trường

Bước đến cồng trường, tôi thấy những đám hoa đang đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời. Xinh đẹp và thơm ngát. Giống như là tuổi thanh xuân của mỗi người. Mạnh liệt và cuồng nhiệt giống như là tuổi trẻ. Đôi lúc cũng rất bình dị và nhẹ nhàng. Nhưng lúc nào cũng toát lên vẻ đẹp mê hồn.

Mỗi đóa hoa giống như là thanh xuân, tuổi trẻ không bao giờ hối hận. Bởi chúng đã từng nở rộ, đã từng thể hiện hết mình. Trên quãng đường ngắn ngủi từ nhà đến trường ấy, tôi được gặp gỡ cái đẹp. Khiến trong lòng tôi trào dâng niềm xúc động.

Con đường từ nhà đến trường, không có cảnh đẹp đồng hành với chúng tôi. Nhưng trên con đường ấy, chúng tôi lại gặt hái được rất nhiều thứ. Cảm nhận được rất nhiều điều. Quãng đường ấy sẽ mãi là quãng đường ngắn ngủi nhất, kỳ diệu nhất trong cuộc đời của tôi. Đồng thời đó cũng là chặng đường dù có đi lại rất nhiều lần. Nhưng cũng không bao giờ biết chán.