Từ nhỏ đã chứng kiến bố mẹ vất vả, sử dụng chính sức lao động để làm việc kiếm tiền. Khi sức khỏe yếu đi đồng nghĩa với việc không thể kiếm tiền được nữa. Đặng Quốc Vĩnh luôn nung nấu ước mơ có thể tạo ra những loại máy móc công nghệ hỗ trợ sức lao động để bố mẹ đỡ vất vả hơn.
Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Lạc Hồng với chuyên ngành cơ điện – điện tử, Vĩnh có làm việc cho một số công ty nước ngoài về sản xuất robot. Mặc dù công việc với mức lương cao, nhưng Vĩnh vẫn không thôi nghĩ về ước mơ tự mở một xưởng cơ khí chế tạo máy móc cho riêng mình.
Sau 2 năm, Vĩnh trở về quê lập nghiệp với gần 700 triệu đồng tiết kiệm được trong những năm qua. Khởi nghiệp không hề dễ dàng. Chiếc máy đầu tiền cậu sản xuất ra không hoạt động, lỗ hơn 150 triệu. Thiếu kinh nghiệm quản lý, phân bổ nguồn vốn sao cho hợp lý, chưa tính toán đúng. Chi phí phải trả thì ngày càng nhiều trong khi không làm được gì.
Rút kinh nghiệm từ thất bại trước đó, vẫn không nãn lòng Vĩnh quyết định bắt tay vào làm lại từ đầu. Anh tìm đến những người đàn anh khóa trước, những người Thầy trong nghề để học hỏi. Cố gắng, kiên trì, và không bỏ cuộc đã giúp anh thành công bước đầu khi chiếc máy ép thịt đầu tiên đã được sản xuất thành công và bán với giá 70 triệu đồng.
Sau hai năm khởi nghiệp, giờ đây Vĩnh đã có được cơ ngơi riêng cho mình. Nhiều lúc anh vẫn cứ nghĩ rằng mình chỉ đang mơ chứ không có thực.