Nhận biết trẻ tự kỷ qua tiếng khóc (trẻ tự kỷ có hay cười không)

Theo thống kê trên thế giới, hàng năm có rất nhiều trẻ mắc bệnh tự kỷ. Những đứa trẻ luôn chìm đắm trong thế giới của riêng mình và người khác khó có thể bước vào trái tim chúng. Để những “ngôi sao” không còn cô đơn, làm thế nào để phát hiện và chữa lành trái tim trẻ kịp thời?

Nói đến “cô đơn” và “tự kỷ”, dường như người ta luôn nghĩ đến “sự nhút nhát” và “các vấn đề tâm lý”, nhưng theo quan điểm chuyên môn, tự kỷ là một rối loạn phát triển phổ biến và nghiêm trọng. Trẻ bị tự kỷ biểu hiện chủ yếu là các rào cản giao tiếp xã hội cũng như sở thích hạn hẹp và các kiểu hành vi lặp đi lặp lại theo khuôn mẫu.

Trẻ tự kỷ thường gặp khó khăn trong việc hiểu và bày tỏ cảm xúc của chính mình, đồng thời cũng khó diễn giải hành vi của người khác nên có xu hướng tích tụ căng thẳng và không hài lòng. Chúng thường bày tỏ cảm xúc và nhu cầu của mình thông qua việc khóc lóc, cáu kỉnh, v.v. để giải tỏa căng thẳng và thất vọng bên trong.

ối mặt với công việc vượt quá khả năng của mình, trẻ tự kỷ đôi khi thể hiện sự từ chối của mình bằng cách khóc lóc, mất bình tĩnh. Cha mẹ có thể bận giải quyết việc khác, con cái không nhận được sự quan tâm của cha mẹ khi chúng im lặng, và cha mẹ chỉ chú ý khi chúng mất bình tĩnh. Bằng cách này, trẻ học cách khóc và mất bình tĩnh để thu hút sự chú ý của cha mẹ.

Một số âm thanh hoặc yếu tố môi trường, chẳng hạn như âm thanh của máy nấu ăn hoặc âm thanh TV ồn ào, có thể làm phiền trẻ và gây ra các phản ứng dị ứng. Trẻ tự kỷ thường cố chấp vào một số thói quen hàng ngày, vì vậy, thay đổi một chút môi trường như thay đổi thứ tự bữa ăn sẽ khiến trẻ khó chấp nhận, dẫn đến phản kháng và thậm chí quấy khóc.

Cha mẹ có thể áp dụng các phương pháp điều trị khác nhau tùy theo hành vi của trẻ ở các giai đoạn khác nhau.

Cha mẹ có thể nhận ra cảm xúc lo lắng hoặc không hài lòng của trẻ hoặc nỗi đau khổ mà trẻ đang phải chịu từ nét mặt và tư thế của trẻ. Không cần phải dừng các hoạt động của trẻ ngay lập tức. Cha mẹ có thể dành những lời đánh giá cao đối với trẻ trong các hoạt động chẳng hạn như nói với con rằng con đã làm rất tốt. Nếu trẻ bình tĩnh lại thì cha mẹ hãy dành cho trẻ những lời khen ngợi ngay lập tức.

Trẻ em có thể muốn tránh công việc trước mắt và làm phiền người khác để khiến cha mẹ phải nhường nhịn. Trong trường hợp này, cha mẹ phải cứng rắn và không được để trẻ trốn việc bằng cách quấy rối người khác. Cha mẹ có thể giao những công việc phù hợp theo khả năng của trẻ. Thông thường một số công việc đơn giản có xu hướng ổn định cảm xúc của trẻ. Cha mẹ cũng có thể cho trẻ một số lựa chọn để trẻ cảm thấy rằng mình có quyền tự chủ.

Cha mẹ nên tránh gây gổ với trẻ, và cũng tránh la mắng hoặc nói những lời đe dọa, chẳng hạn như: nếu con làm thế này, mẹ sẽ bỏ con lại. Điều này sẽ chỉ khiến hai bên giằng co. Cha mẹ có thể dùng những câu ngắn gọn và rõ ràng để bảo bọn trẻ dừng lại.

Nếu các phương pháp trên không hiệu quả dù đã sử dụng nhiều lần thì phải thay đổi phương pháp đối phó, ví dụ, các hành vi không có hại của trẻ nên được bỏ qua và xử lý một cách bình tĩnh. Nếu vẫn không khỏi, có thể phải cách ly trẻ ra một phòng nhỏ để trẻ bình tĩnh lại.