1h sáng, Hùng van xin vợ mình như chưa từng xin ai điều gì. Ánh đèn ngủ đủ để họ nhìn thấy nhau trong đêm tối mưa dông hãi hùng, vợ của Hùng chẳng hề mảy may hay rơi lệ ngay cả khi Hùng đã quỳ ở đó đúng 24 tiếng.
Đàn bà mà không tha thứ cho đàn ông, đó chắc hẳn là 1 vụ ngoại tình, mà đã ngoại tình thì phải ly hôn.
Đợt công tác vào Đà Lạt lần này của Hùng được cơ quan phân đi 10 ngày, lúc nào cũng thế Hùng đều hôn lên tay người đàn bà đẹp là vợ mình một nụ hôn dài, và nhảy với nàng 1 điệu trước giờ đi.
Sến thế! Em mà có anh chồng chiều vợ như chị thì hạnh phúc biết mấy- Trong thâm tâm Mơ thì lời nói này của Đan như đang chửi rủa thậm tệ mình.
Mà cũng đúng, Mơ vẫn luôn hãnh diện khi bước bên chồng len vào đám đông những lúc tan tầm từ cơ quan, anh là người biết cưng vợ hơn bất cứ người đàn ông nào tán tỉnh cô, anh biết chọn những món quà mà lúc nào cô cũng sẽ thích, chẳng cần phải chờ đến ngày lễ anh mới thể hiện tình cảm chân thành và mãnh liệt của mình, có năng lực tài giỏi ở công ty anh là mẫu người mà mỗi cô gái khi gặp lần đầu đều sẽ đổ gục và chẳng ngại hiến dâng.
Chị, chị đang nghĩ gì thế ? Đang nói chuyện với em mà chị nghĩ ở đâu không à
Em có nghĩ một người đàn ông yêu thương vợ mình hết mực sẽ có người đàn bà khác bên ngoài không ?- Mơ thoát ra khỏi những suy nghĩ miên man về niềm hạnh phúc còn đang vương vấn, hỏi Đan.
Anh Hùng ạ ? Em nghĩ anh không phải người thế đâu, em quen anh Hùng từ trước chị cơ mà, em hiểu anh ấy là người tử tế, không có mấy người được như anh ấy bây giờ đâu chị- Lại một lần nữa Đan khiến Mơ như giằng xé giữa trái tim và hiện thực.
Tại sao Mơ lại chọn Hùng giữa chốn Hà Nội mà có biết bao người đàn ông cũng muốn theo đuổi mình, cô rõ ràng là người đàn bà đẹp, cô có quyền được hưởng những niềm hạnh phúc vô tận, cô có quyền khiến cho những gã đàn ông phải quỳ gối nhiều hơn cách Hùng đang làm dưới sàn kia.
Tiếng sấm sét đang gào thét ngoài kia khiến Mơ không thôi giằng xé khi nhớ về những lời Đan nói với mình ngày hôm qua, lời của 1 đứa con gái kém Mơ những vài tuổi sao lại khiến trái tim cô đau như thế này, cô thấy bản thân mình thật nhơ nhuốc và cũng trách anh thật nhiều.
Tại sao anh không ngoại tình, tại sao em lại đồng ý kết hôn với anh, tại sao anh lại tài giỏi, tại sao…, tại sao hả anh….?- Mơ gào hét như sự trách móc đến tột cùng với người chồng đang quỳ dưới sàn kia.
Anh sao có thể làm như vậy, anh yêu em nhiều hơn cả chính bản thân mình, mình đừng chia tay được không em ?- Sự khẩn cầu của Hùng như đang muốn níu giữ Mơ ở lại ngôi nhà.
Ngôi nhà, mà chính Mơ đã cùng người đàn ông khác không phải Hùng vẫn thường về vào mỗi đêm khi chồng của mình đi công tác dài ngày. Mơ thèm khát dục vọng, thèm khát tình ái với đàn ông, Mơ đã phản bội chồng mình trên chính chiếc giường này, ngôi nhà này.
Sự yêu thương Hùng dành cho vợ mình là quá ngắn ngủi với những gì anh khiến cô chịu đựng, Hùng không còn ăn cơm tối bên vợ mình vào lúc 19h nữa, tiếng nói cười của 2 người ngồi trước màn hình Tivi cũng bớt dần đi, chuyện mặn nồng chăn gối với vợ mình cũng hời hợt và thưa hơn, chồng cô đã không còn yêu mình nữa, cô đã phát chán những lần phải tiễn anh và rồi lại cô đơn đến sợ hãi nơi căn phòng yêu thương, trái tim và suy nghĩ của anh đã không còn chung nhịp đập với Mơ.
Mơ lao như thiêu thân vào người đàn ông cô đã cặp, bất kể lúc nào nỗi cô đơn ngự trị nơi căn nhà, cô sẽ tìm đến người đàn ông đó, người đàn ông không cho cô sự giàu có như Hùng đã làm, nhưng anh ta có thể mang cho cô sự cháy bỏng của 2 thân thể khao khát tìm đến nhau.
Nỗi cô đơn càng xâm chiếm trái tim Mơ thì những khoảng cách giữa Hùng và cô lại thêm xa dần, thà anh đừng đối tốt với tôi rồi lại bỏ mặc tôi- Mơ tự nhủ với chính bản thân mình trước Hùng ngay lúc này đây, như thể đó là 2 bức tường cong đang cố tìm chỗ để khớp lại gần nhau.
An Ly ( bút danh viết truyện)
———————
Lương đang tập viết truyện ngắn, các bạn đọc thấy thú vị hay không thú vị thì comment cho Lương biết nữa ha.