Đừng bao giờ tranh luận với những người không cùng đẳng cấp với bạn. Bởi họ sẽ hạ bậc trí tuệ của bạn xuống mức trình độ bằng với họ. Sau đó sẽ đánh bại bạn bằng những kinh nghiệm phong phú của họ.
Bạn tranh luận với những người ở đẳng cấp nào, thì bạn cũng sẽ trở thành người như thế đó.
-01-
Tôi còn nhớ năm đầu tiên vào làm ở công ty lúc vừa mới tốt nghiệp xong. Có một hôm tôi và anh Tùng phải đến làm việc ở đơn vị khác bên ngoài. Sau khi xong việc, chúng tôi lái xe ra bên ngoài cửa bãi đỗ xe. Một ông lão đeo băng đỏ trên cánh tay bước đến thu phí.
Rõ ràng chúng tôi mới gửi xe còn chưa đến 30 phút. Mà ông lão nhất định đòi thu của chúng tôi 100 nghìn tiền phí gửi xe.
Tôi không nhịn được, làu bàu một câu rằng “các ông thu phí chẳng hợp lý gì cả”.
Ông lão liếc nhìn tôi. Không nói câu nào liền sập cửa nhà xe xuống. Rồi một mình bước vào trong chốt gác ung dung uống trà.
Ý muốn nói rằng, “đây là địa bàn của tôi, các cậu phải nghe theo tôi”. “Hôm nay không trả tiền, các cậu đừng hòng ra khỏi đây”.
Tôi đang định bước xuống xe để cãi lý với ông lão thì anh Tùng ngăn tôi lại. Anh không nói lời nào, chỉ lặng lẽ trao trả tiền gửi xe để ra về.
Sau khi rời đi, tôi mới trách móc anh Tùng. Rõ ràng là chúng ta đúng mà, tại sao anh lại phải nhún nhường trước lão ấy? Ai sợ ai chứ? Nhất thì tranh cãi tới cùng. Mất tiền cũng phải bắt lão xuất trình giấy tờ chứng minh bảng giá, rồi trả tiền cũng chưa muộn.
Anh Tùng cười rồi nói “cậu vẫn còn quá trẻ, quyết sống chết với những gì cậu cho là đúng”. Ai nhìn cũng đều có thể biết là lão đang thu phí bừa bãi.
Nhưng chỉ vì chút tiền mà lãng phí thời gian ở đó, lỡ mất hành trình công việc tiếp theo, quả thực là không đáng.
Nhiều năm sau, tôi vẫn luôn ghi nhớ câu nói mà anh Tùng nói với tôi khi đó. “Đừng bao giờ tranh luận với người không cùng đẳng cấp, bởi nó thực sự rất tốn công vô ích”.
-02-
Hoa cô bạn đại học đã từng kể cho tôi nghe về một kỷ niệm của cô ấy.
Tết năm ngoái Hoa về quê ăn tết. Một người họ hàng trong gia đình hỏi Hoa một tháng kiếm được bao nhiêu tiền?
Hoa thật thà nói cho người họ hàng đó biết về thu nhập thực sự của mình. Không ngờ, người họ hàng vừa nghe xong liền mỉa mai Hoa.
Tốt xấu gì cũng học đại học ra mà chẳng bằng thằng Hoàng nhà hàng xóm thế. Nó chỉ học trung cấp cao đẳng ra mà giờ đang sống rất sang chảnh ở thành phố. Thấy bảo, ra tết là nó về quê xây nhà mới cho bố mẹ nó đấy.
Người họ hàng còn liên tục lắc đầu than thở, học rõ lắm mà chả có tác dụng gì.
Hoa nói với tôi rằng, đợt đầu năm kênh truyền thông lớn mà Hoa rất yêu thích đăng tin tuyển người. Hoa hăng hái nộp CV và được nhận vào làm.
Mặc dù mức lương khởi điểm không được cao, thường xuyên phải tăng ca. Nhưng Hoa lại có cơ hội được làm việc với một nhóm cộng sự có cùng chí hướng. Hoa cảm thấy rất vui vẻ và mãn nguyện.
Thế nhưng, nghe xong những lời nói đó của người họ hàng. Hoa thực sự rất muốn giải thích và biện minh cho mình ngay lập tức. Nhưng nghĩ lại Hoa liền coi như không có chuyện gì xảy ra.
Trong câu chuyện này, người họ hàng của Hoa lấy việc kiếm được bao nhiêu tiền làm tiêu chuẩn đánh giá sự thành công của một người. Còn Hoa lại coi trọng giá trị và tiền đồ mà công việc mang lại cho mình.
Hai người có trình độ nhận thức khác nhau nên sẽ rất khó nói chuyện hòa hợp được với nhau.
Trước mặt những người không cùng tần số với mình. Chuyện gì cũng muốn phân rõ trắng đen, thực ra là chỉ chuốc lấy phiền phức vào người mà thôi.
>> Khi bắt đầu bớt đi được 6 điều này, bạn đã dần trở thành người biết nhìn xa trông rộng
-03-
Tôi đã từng được nghe kể về một câu chuyện hết sức bi thương như thế này. Anh chàng nọ dẫn bạn gái vào viện thăm bà ngoại đang bị bệnh
Trong khuôn viên tầng 1 của bệnh viện, họ không cẩn thận va chạm với một thanh niên say rượu. Thanh niên say rượu tức tối chửi mắng. Đôi bạn trẻ thấy vậy liền tranh luận cãi cự lại với gã thanh niên say rượu đó.
Kết quả, gã thanh niên say rượu không nói gì, rút dao đâm liên tiếp 2 nhát vào người cô gái. Một nhát trúng tim và một nhát trúng phổi.
Vẫn chưa dừng lại ở đó, gã thanh niên say rượu tiếp tục truy sát đâm chém chàng trai trẻ. Khiến anh ta bị thương nặng ở phần chân.
Vốn đang là một cặp đôi hạnh phúc đong đầy. Chỉ vì một cuộc cãi vã vô vị và lãng xẹt mà phá tan hạnh phúc. Khiến người khác phải thổn thức muôn phần.
Điều này khiến tôi nhớ đến một câu nói hình tượng của Lincoln. Nhiệm kỳ tổng thống thứ 16 của Mỹ, người xóa bỏ chế độ nô lệ da đen. “Thà để con chó đi trước còn hơn là tranh cãi với nó rồi bị nó cắn cho một miếng. Nếu không dù có giết thịt nó cũng không thể chữa lành được vết sẹo bị cắn”.
Cũng giống như vậy, bạn tranh cãi với những người ở đẳng cấp như thế nào? Bạn cũng sẽ trở thành người như thế ấy.
Không phải tất cả mọi người đều ở trên cùng một đẳng cấp với nhau. Trong cuộc sống, khi bạn bị người khác hiểu lầm, đừng vội tranh cãi thắng thua. Bạn cần phải hiểu được rằng, không phải ai cũng xứng đáng với lời giải thích của bạn.
Thế giới rộng lớn, con người được chia thành nhiều đẳng cấp khác nhau. Chúng ta không thể thay đổi bản tính và tố chất của những người xung quanh.
Nhưng điều may mắn là chúng ta có quyền lựa chọn rời xa họ. Không tranh luận và dây dưa tới họ một cách vô vị. Đó chính là sự bảo vệ lớn nhất đối với chính bản thân chúng ta.
Điều này không có nghĩa là yếu đuối hoặc nhún nhường. Mà là khi bạn đã dốc hết tâm sức nhưng vẫn rất khó lòng để loại bỏ được sự chênh lệch về nhận thức giữa người với người.
Rồi bạn sẽ hiểu ra rằng, cách lên tiếng tốt nhất không gì bằng đó là nói ít và tự mình làm tốt.
Giống như những gì mà Murakami Haruki đa từng viết trong cuốn “Xứ sở diệu kỳ tàn bạo và nơi tận cùng của thế giới”:
“Trên thế giới này luôn tồn tại những buồn đau không thể rơi lệ. Nỗi buồn đau này không thể giải thích với ai. Dù có giải thích người ta cũng sẽ không hiểu. Nó một khi đã thành hình thì sẽ không thay đổi. Giống như những bông tuyết lặng lẽ trầm lắng xuống đáy lòng trong trời đêm lặng gió”.
-04-
Tôi còn nhớ câu chuyện về Long, cậu bạn đã từng làm việc trong một doanh nghiệp tư nhân. Đa phần nhân viên trong công ty đều là con ông cháu cha. Nhiều người thậm chí còn không có cả bằng cấp 2, tố chất thì lôm ca lôm côm.
Long ngày nào cũng phải tốn công sức và thời gian để cãi vã, vật lộn và thoái thác trách nhiệm với đám đồng nghiệp.
Lâu dần, Long gần như cũng bị đồng hóa. Tu luyện thêm cho mình bản lĩnh ngụy biện. Còn trình độ nghiệp vụ và thù lao gần như không có bất cứ sự tiến bộ nào.
Làm việc trong bầu không khí này, Long thực sự cảm thấy rất bức bối. Cuối cùng, Long không thể chịu nổi đã xin nghỉ việc, thoát khỏi công ty đó.
Bộ trưởng bộ tài chính Mỹ đầu thế kỷ 20 William McAdoo. Người có nhiều năm kinh nghiệm chính trị đã từng nói rằng: “Bạn không thể đánh bại người vô tri bằng tranh luận được”.
Nhiều lúc, chúng ta thường hy vọng có thể trấn áp đối phương bằng quan điểm của mình. Uốn nắn người khác bằng giá trị quan của bản thân.
Nhưng những người không cùng đẳng cấp sẽ có những cách nhận thức khác nhau, trên cùng một sự việc giống nhau.
Đối phương sẽ không thể trở thành kiểu người mà bạn hy vọng chỉ vì những lời bạn nói. Do vậy, khi hai bên gặp phải vấn đề, thường sẽ là mỗi người một phách. Khó lòng tránh khỏi mâu thuẫn và bất đồng quan điểm.
Đối với những người không cùng đẳng cấp, chúng ta không cần phải cố gắng hòa tan. Và cũng không cần phải thử tìm cách thay đổi đối phương. Chỉ cần ai ở trong tầng đẳng cấp của người đó là được.
Hãy kết giao với những người có cùng đẳng cấp, có giá trị quan giống nhau. Có như vậy cuộc đời mới thực sự đủ đầy.
Bởi có những điều chỉ khi nói với những người thực sự hiểu mới có ý nghĩa.